Phong Nguyệt trì
Tống Lương Trác nắm tay Tiểu Thất đi theo tiểu nhị vào một cái lều vải rộng rãi như một căn phòng, lúc này mới biết, Phong Nguyệt trì mà tiểu nhị nói chính là hai bể tắm, một lớn một nhỏ ở cạnh nhau. Thực tế hai bể này là một, ở giữa có một khoảng rộng một thước, nghiêng người là có thể bước qua.
Tiểu nhị cười giới thiệu: “Phong Nguyệt trì này chính là bể tắm tốt nhất của quán ta, trong phòng còn có hai nhuyễn tháp, nếu Gia mệt mỏi, có thể cùng phu nhân nghỉ ở trong này. Ngài yên tâm, phòng này cũng an toàn như phòng khách.”
Tiểu Thất tò mò chạy đến nhìn nước ấm đang chảy “Ùng ục” trong bể, nhíu mày nói: “Có nhiều người tắm qua sao? Có bẩn hay không?”
Tiểu nhị vội nói: “Phu nhân yên tâm, đây là nước suối. Hơn nữa, trước khi khách nhân vào suối tắm thì đều phải xối nước trước ở phía sau bình phong.”
Tiểu Thất cúi người chạm vào nước suối, quả nhiên là rất nóng, tò mò mở to mắt nói: “Thật sự là thần kỳ, ta có nghe cha nói qua, nhưng cha lại chưa từng mang ta đi ngâm thử.”
Tống Lương Trác khoát tay bảo tiểu nhị đi xuống, tiểu nhị nhanh nhẹn để bao y phục của hai người lên ghế, lại đặt khăn tắm lớn bên cạnh bể tắm rồi mới lui ra ngoài.
Tống Lương Trác liếc mắt nhìn Tiểu Thất đang ngồi xổm bên cạnh bể nói thầm, bản thân thì ra phía sau bình phong xối nước. Tiểu Thất cởi giày ngâm chân vào bể, nhìn chằm chằm vào bình phong.
Tiểu Thất nghĩ, thật
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-that-cham-da/1796575/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.