Trong điều kiện đặc thù, các mô mỡ dưới da thi thể có thể trải qua quá trình xà phòng hóa hoặc hydro hóa, tạo thành một chất sáp màu trắng ngả vàng, được gọi là xác không rữa. Đây là một hiện tượng bảo tồn thi thể thuộc dạng khá hiếm, xảy ra khi thi thể được đặt trong môi trường ẩm ướt, thiếu oxy và được giữ ổn định trong điều kiện đó.
Cống thoát nước nơi tìm thấy thi thể vốn âm u, ẩm thấp quanh năm, là môi trường lý tưởng để vi sinh vật sinh sôi nảy nở. Hai thi thể bị nhét trong bao tải kín, không thoát khí được, đã tạo điều kiện lý tưởng cho xác không rữa hình thành trong thời gian ngắn.
Tuy nhiên, theo thời gian, dòng nước trong cống lúc nhanh lúc chậm, thêm vào đó là lũ chuột cống cắn rách lớp bao, thi thể dần bị lộ ra ngoài không khí. Một khi tiếp xúc với oxy, quá trình phân hủy lại diễn ra với tốc độ nhanh chóng. Lúc được phát hiện, hai thi thể đã bước vào giai đoạn bạch cốt hóa chỉ còn trơ lại xương trắng, lớp xác không rữa trước đó cũng đã bị hòa tan và thấm dần vào các sợi vải của bao tải.
“Đeo găng rồi mà vẫn thấy tay dính bết,” một cảnh sát bên Tổ Giám định bực bội lẩm bẩm khi đang tiếp tục kiểm nghiệm, “Đời này tôi ghét nhất mấy cái thi thể kiểu này. Người ta nói thi thể bị xác không rữa bao bọc là có lợi cho pháp y khám nghiệm, mà lần này thì ngược lại—mỡ dưới da hóa sáp nhưng cũng thối rữa luôn rồi, manh mối gần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-thieu-gia-hom-nay-cung-bi-bat-di-tra-an/2787069/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.