"Mười tám tuổi phải không? cũng không còn trẻ nữa, đã đến tuổi yêu rồi." Lão Vương cười rạng rỡ, có lẽ là do uống chút rượu nên từ cái đầu hói cho đến cằm đều đỏ lên.
Đường Nghiên muốn hết sức giấu đi ánh mắt của mình, không cùng đối phương đối diện nàng đặt một tay lên bàn, tay còn lại bên dưới giữ chặt chiếc khăn trải bàn màu trắng tinh.
Đối phương nhanh chóng hỏi lại, có vẻ rất hứng thú với chủ đề này: "Trước đây đã từng yêu chưa? Tôi nhớ khi còn đi học, chúng ta thường nắm tay các nữ sinh
"Không... không có..." Đối mặt với những người được gọi là người lớn này trêu chọc, Đường Nghiên hiển nhiên rất lúng túng, nàng không có kinh nghiệm yêu đương, cũng không giỏi giao tiếp với người khác.
Kỷ Du Thanh liếc nhìn nhận ra vẻ mặt ngơ ngác của nàng, hít một hơi thật sâu, thanh âm không khỏi nâng cao đê- xi-ben: "Được rồi được rồi, con bé mới chỉ là một đứa trẻ, có thể đổi chủ đề được không?"
"Mỹ nữ đã lên tiếng, chúng ta không nghe được sao?"
"Quá bảo vệ rồi, hahahahaha..."
Sau đó bọn họ nói đến đề tài thăng chức tăng lương, Đường Nghiên lén lút ngẩng đầu liếc mắt nhìn cô Kỷ, trong lòng cảm thấy rất biết ơn vì đã giúp đỡ mình.
Thành thật mà nói, Kỷ Du Thanh không thích những dịp như vậy, nhưng trong đời cô đều phải đối mặt với những dịp như vậy, nếu không phải vì Mễ Nhã và Đậu Đậu thì cô đã không đến đây ngày hôm nay. Xã giao trong công việc đã quá nhiều, đối với các loại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tim-dap-thinh-thich-tuu-tieu-hi/1383035/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.