“Em ở lại làm gì?” Lục Tiệp hỏi với vẻ mặt bình thản. Hạ Giai Ngôn không thể đọc được bất cứ manh mối gì từ biểu cảm của anh. Cô khẽ nghiêng người về phía anh. Trong phòng làm việc chỉ có một ngọn đèn bàn đang tỏa ánh sáng dịu nhẹ chiếu lên gương mặt xinh đẹp của Hạ Giai Ngôn. Lục Tiệp tựa tay lên mép bàn, như thể đang ôm cô vào lòng: “Em muốn làm gì thì cứ làm.” Anh trông có vẻ nghiêm túc, nhưng trong mắt lại ánh lên nụ cười tinh nghịch. Hạ Giai Ngôn véo tai anh: “Rõ ràng là anh muốn làm gì thì làm thì có!” Lục Tiệp bật cười trước câu nói của cô. Anh nắm lấy tay cô, giữ trong lòng bàn tay mình: “Mấy năm anh không ở đây, em hư hỏng rồi.” “Nếu anh không nghĩ theo hướng đó thì sao lại bảo em hư?” Hạ Giai Ngôn phản bác. Nghe vậy, Lục Tiệp ưỡn ngực tuyên bố: “Anh tuyệt đối là người quân tử.” Đêm đó, Hạ Giai Ngôn cuối cùng cũng ngủ lại căn hộ của Lục Tiệp. Sau bữa tối, họ lại trốn vào phòng làm việc để làm đề án quảng cáo dự thi. Về mặt lựa chọn đề tài và thiết kế quảng cáo, Lục Tiệp chắc chắn giàu kinh nghiệm hơn Hạ Giai Ngôn rất nhiều. Những năm gần đây, ngoài việc giảng dạy và nghiên cứu sâu tại trường đại học ở Anh, anh còn thường xuyên được mời làm cố vấn cho nhiều tập đoàn truyền thông nổi tiếng. Mặc dù anh chỉ ra hướng đi cho Hạ Giai Ngôn, nhưng không đưa ra bất kỳ gợi ý cụ thể nào về nội dung sáng tác để
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-cu-khong-ru-cung-toi/2840168/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.