Hạ Giai Ngôn đã dồn hết công sức vào việc chuẩn bị đề án quảng cáo, vắt kiệt óc suy nghĩ, nhưng cuối cùng vẫn phải nhận một kết cục đắng cay là trượt. Sau nhiều vòng thảo luận và nghiên cứu của ban lãnh đạo, công ty quyết định chọn đề án của Ông Đình. Đó là một quảng cáo văn hóa, sử dụng hình thức phim ngắn để quảng bá khu cảnh quan 5A mới được công nhận của tỉnh. Cô ấy đã khéo léo tìm ra điểm kết nối giữa thương mại và văn hóa, tạo nên một quảng cáo hài hòa, không gây phản cảm cho người xem. Tối hôm đó, cô cùng Lục Tiệp đi ăn tối. Suốt bữa ăn, cô chẳng động đũa mấy, mặt buồn rười rượi. Lục Tiệp cười: “Em có cần phải khổ sở đến thế không? Cũng chỉ là đề án bị loại thôi mà, có phải chia tay đâu.” Nghĩ lại hai tuần nỗ lực vừa qua, Hạ Giai Ngôn vẫn thấy khó chịu trong lòng. Chống cằm, cô hỏi Lục Tiệp: “Theo anh, điểm yếu chết người nhất trong đề án của em là gì?” Lục Tiệp không trả lời thẳng, chỉ nói: “Đừng chỉ nghĩ đến điểm yếu. Em đã bỏ ra nhiều công sức để làm đề án này, chẳng lẽ thật sự không ai nhìn ra giá trị của nó sao?” Mắt Hạ Giai Ngôn sáng lên. Cô nói với Lục Tiệp: “Tất nhiên là có chứ, một số đồng nghiệp trong phòng đều khen đề án của em không tồi.” “Vậy thì được rồi còn gì?” Lục Tiệp điềm đạm nói, “Mục đích của em khi làm đề án này là để cho đồng nghiệp thấy được năng lực thực sự của mình, chứng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-cu-khong-ru-cung-toi/2840169/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.