Lục Tiệp lo Hạ Giai Ngôn sẽ né tránh nên nắm chặt tay cô. Anh quay sang nhìn cô gái, dịu dàng nói: “Giai Ngôn, đây là ba mẹ anh.” Có lẽ do Lục Tiệp nắm tay quá chặt, Hạ Giai Ngôn cảm thấy lòng bàn tay đẫm mồ hôi, không biết là của mình hay của anh nữa. Cô mỉm cười chào hai bậc trưởng bối. Cả Lục Tiệp và Hạ Giai Ngôn đều không hề có chuẩn bị tâm lý trước, đặc biệt là Hạ Giai Ngôn. Tuy nhiên có Lục Tiệp bên cạnh, cô cũng không cảm thấy sợ hãi lắm. Khâu Tư Bình lên tiếng: “Đừng đứng nữa, ngồi xuống đi các con.” Lục Tiệp nhường chỗ gần bà Khâu cho Hạ Giai Ngôn rồi quay sang hỏi ba mẹ: “Sao ba mẹ về mà không nói với con một tiếng nào vậy?” Lục Khánh Nhiên liếc nhìn con trai, giọng bình thản: “Con yêu đương lớn chuyện như vậy mà còn giấu ba mẹ, vậy chuyện nhỏ như ba mẹ về nhà không báo trước có là gì đâu?” Nghe ba nói vậy, Lục Tiệp chỉ biết gãi mũi, không dám cãi lại. Từ khi anh đến tuổi lập gia đình, Lục Khánh Nhiên và Khâu Tư Bình cứ thay phiên nhau “oanh tạc tư tưởng”, mong con trai sớm yên bề gia thất. Giờ anh lại giấu chuyện yêu đương, cũng khó trách ba mẹ không vui. Khâu Tư Bình vỗ nhẹ tay chồng, cười tươi: “Giai Ngôn xinh đẹp thế này, lại không phải người xa lạ, sao con phải giấu chứ?” Đối diện với ánh mắt dò xét của hai bậc trưởng bối, Hạ Giai Ngôn tuy bề ngoài trấn tĩnh nhưng trong lòng vẫn hồi hộp. Cô không biết nói gì,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-cu-khong-ru-cung-toi/2840186/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.