So với Lục Tiệp, Hạ Giai Ngôn may mắn hơn nhiều trong chuyện gặp gỡ gia đình người yêu. Cả Lục Khánh Nhiên và Khâu Tư Bình đều cảm thấy có lỗi với Hạ Giai Ngôn, nên ngày thường rất thân thiết với cô, đối xử như con gái ruột vậy. Đôi khi Lục Tiệp còn hay đùa với ba mẹ là không biết mình có phải con đẻ của họ không. Dần dà, câu đùa ấy thành quen miệng của anh. Trưa thứ bảy, Lục Tiệp đón Hạ Giai Ngôn từ trường về nhà cũ. Vừa bước vào cửa, mẹ anh đã bưng ra một bát canh nóng hổi, chẳng thèm liếc nhìn con trai lấy một cái, chỉ nói với Hạ Giai Ngôn: “Giai Ngôn à, canh vừa nấu xong, con uống khi còn nóng nhé. Con gái thì phải giữ dáng, nhưng sức khỏe cũng quan trọng lắm.” Khâu Tư Bình cười tươi gật đầu, càng ngày càng thấy cô gái này dễ thương. Hạ Giai Ngôn vẫn chưa quen với ánh mắt trìu mến của Khâu Tư Bình. Lục Tiệp nhận ra vẻ không tự nhiên của bạn gái, liền nói với mẹ: “Mẹ ơi, mẹ cứ nhìn chằm chằm thế này, con sợ Giai Ngôn ăn không tiêu mất.” Lúc này mẹ Khâu mới chịu chú ý tới con trai, bảo: “Con cũng muốn uống canh hả? Để mẹ bảo chị Hồng múc cho con một bát.” “Sao lúc nãy không nghĩ tới bưng ra hai bát luôn?” Lục Tiệp cười, “Mẹ thiên vị quá đi.” “Thằng nhóc này, chuyện có tí ti cũng so đo.” Mẹ Khâu trừng mắt nhìn con trai. Tuy nói vậy nhưng trong lòng mẹ Khâu lại nghĩ khác. Lục Tiệp vốn tính trầm ổn, ít khi cười đùa, ngày
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-cu-khong-ru-cung-toi/2840189/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.