Dù Lục Tiệp và Hạ Giai Ngôn không trải qua thế giới 2 người với nhau, nhưng chuyến du lịch lần này thật sự rất vui vẻ. Vì Hạ Giai Ngôn thích nắng và biển, Lục Tiệp đã chọn một hòn đảo phía Nam làm điểm đến. Người lớn hai nhà cũng rất thích nơi này – một chốn yên bình tránh xa phiền toái thành thị. Bãi cát trắng trải dài vô tận, biển xanh trong vắt hòa cùng bầu trời mênh mông, khiến lòng người cảm thấy thư thái và bình yên. Tháng 5 vừa sang, nhiệt độ trên đảo chưa oi bức như mùa hè, mọi người đều hào hứng nằm dài trên ghế bãi biển tận hưởng làn gió mát. Lục Tiệp thường ngày rất bận rộn. Anh kiêm nhiệm nhiều việc – vừa nghiên cứu học thuật, vừa giảng dạy sinh viên, có khi còn phải dành thời gian tư vấn cho công ty của bạn. Mẹ Khâu tâm sự với mẹ Đào An Nghi: “Thật khó để cả nhà được đi chơi đông đủ thế này. Con nó lớn rồi, suốt ngày bận công việc, có khi về nhà ăn cơm cũng không có thời gian.” Bà Đào An Nghi đáp lời: “Người có tài thường nhiều việc, trẻ bận rộn một chút cũng không sao. Nhưng được đi du lịch cùng nhau thế này quả thật khó có. Lần trước chúng tôi đã định ngày đi chơi mấy hôm, nhưng Giai Ngôn lại có việc đột xuất, cuối cùng không đi được.” Hạ Giai Ngôn đang uống nước, nghe mẹ nói vậy liền sặc. Động tĩnh này khiến mọi người nhìn sang. Ông Hạ Nguyên hiểu ra trước tiên, ông liếc nhìn Lục Tiệp. Lục Tiệp ho khan một tiếng rồi nói: “Lúc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-cu-khong-ru-cung-toi/2840190/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.