🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hạ Giai Ngôn phản ứng rất ngây thơ. Dù Lục Tiệp đang khao khát mãnh liệt, anh vẫn không dám quá đà. Thân thể mềm mại của cô đối với anh quả thực là một cám dỗ ngọt ngào. Mặc dù Lục Tiệp rất dịu dàng, nhưng Hạ Giai Ngôn vẫn mệt đến nỗi ngón tay cũng không muốn nhúc nhích. Lục Tiệp vẫn tỉnh táo, anh dựa vào đầu giường, nhìn gương mặt say ngủ của cô, tay không ngừng v**t v* mái tóc mềm mượt như tơ lụa của cô, không nỡ buông ra. Trong cơn mơ màng, Hạ Giai Ngôn mơ hồ cảm nhận được bàn tay Lục Tiệp đang nghịch ngợm. Cô định lùi về góc giường, nhưng chưa kịp di chuyển được nửa tấc thì đã bị anh ôm chặt eo. Lục Tiệp biết cô đang ngượng ngùng, anh kiên nhẫn dỗ dành một hồi lâu cho đến khi cô chịu xoay người đối diện mình, rồi mới trêu chọc: “Em ngại cũng không sao, tập vài lần là quen thôi.” Đáp lại anh là một cú đấm mạnh từ Hạ Giai Ngôn, đập trúng ngay xương sườn. Nghe anh kêu lên một tiếng, cô mới hài lòng thu tay về. Nằm trong chăn ấm một lúc, Hạ Giai Ngôn hỏi: “Nếu… em chỉ giả sử thôi, nếu lần này lại trúng số thì sao?” “Thì sinh ra thôi.” Lục Tiệp trả lời không chút do dự, “Em không thấy các ba mẹ nhà mình đang nóng lòng lắm sao?” Hạ Giai Ngôn đáp: “Anh mới là người nóng lòng nhất đấy!” Hiếm khi Lục Tiệp không cãi lại, anh thừa nhận: “Anh đúng là đang rất nóng lòng.” Họ ở trên đảo cả ngày, sáng hôm sau mới đi ca nô để gặp các bậc trưởng bối. Khi thấy hai đứa biến mất cả ngày xuất hiện ở đại sảnh, Khâu Tư Bình cười tươi hỏi: “Chơi vui không?” Hạ Giai Ngôn đang bị Lục Tiệp nắm tay, đáp: “Vui ạ.” Họ cùng nhau đến khu buffet của khách sạn ăn sáng. Vừa đi, Khâu Tư Bình vừa hỏi: “Giai Ngôn, hôm qua hai đứa lặn biển cả ngày à?” Bị hỏi bất ngờ, Hạ Giai Ngôn chỉ có thể đưa ra câu trả lời mơ hồ: “Dạ, tụi con chỉ đi lặn thôi ạ.” Khâu Tư Bình kéo dài giọng “À” một tiếng, rồi trao đổi ánh mắt đầy ẩn ý với Lục Khánh Nhiên. Hạ Giai Ngôn cảm thấy ánh mắt của hai nhà trưởng bối nhìn họ có gì đó khác lạ. Về phần này, Lục Tiệp không có cảm giác gì đặc biệt, luôn bảo Hạ Giai Ngôn nghĩ nhiều quá. Mỗi lần như vậy, cô đều phản bác: “Anh thử bị họ nhìn chằm chằm vào bụng xem, sẽ hiểu cảm giác của em.” Lục Tiệp trêu chọc: “Anh đã kiểm tra rồi, bụng em có chút mỡ thừa nào đâu mà sợ người ta nhìn.” “Đồ vô lại!” Hạ Giai Ngôn dùng khuỷu tay thúc vào người anh. Lục Tiệp xoa xoa mũi, cam chịu cái biệt danh đó. Trưa hôm đó, họ nhận được tin một cơn siêu bão sẽ đổ bộ trực tiếp vào khu vực quần đảo trong vài ngày tới. Sau khi bàn bạc với các bậc trưởng bối, Lục Tiệp quyết định rút ngắn chuyến đi 5 ngày xuống còn 3 ngày rưỡi để về sớm cho an toàn. Ngày cuối cùng của chuyến đi đúng vào sinh nhật Hạ Giai Ngôn. Lục Tiệp vốn định tổ chức sinh nhật cho cô trên đảo, đáng tiếc ông trời không chiều lòng người, kế hoạch lãng mạn và hoàn hảo của anh đành phải hủy bỏ. Hạ Giai Ngôn chẳng hứng thú gì với cái gọi là kế hoạch lãng mạn của anh. Lục Tiệp hơi tổn thương, hỏi: “Em cho anh chút thể diện được không?” Cô thật sự không nể mặt chút nào: “Với tính cách của anh, em không thể tưởng tượng nổi anh có thể làm được việc gì lãng mạn.” Lục Tiệp nhíu mày, không biết nói gì. Anh hỏi Hạ Giai Ngôn: “Lãng mạn quan trọng đến vậy sao?” Hiếm khi thấy anh có sự tỉnh ngộ như vậy, Hạ Giai Ngôn liền cổ vũ: “Rất quan trọng, em nghĩ anh nên học đi.” Tuy chỉ là lời than phiền vô tình của Hạ Giai Ngôn, nhưng Lục Tiệp lại để tâm. Chỉ cần có thời gian rảnh, anh lại tự hỏi vấn đề này. Có lần đang đánh cờ với bố vợ tương lai Hạ Nguyên, vô tình nghĩ đến những thứ gọi là lãng mạn, cuối cùng thua thảm hại và còn bị mắng cho một trận. Hạ Nguyên nhận ra Lục Tiệp có tâm sự. Ban đầu ông nghĩ hai đứa trẻ cãi nhau, nhưng rồi nhanh chóng gạt bỏ ý nghĩ đó, bởi Lục Tiệp đối với con gái mình quá mực chu đáo, ân cần, không có vẻ gì là tình cảm có vấn đề. Ông đắn đo một lúc mới hỏi với vẻ tò mò: “Dạo này cháu đang tính toán chuyện gì vậy?” Lục Tiệp thấy chuyện này thật khó nói. Một người đàn ông như anh, lại đi học mấy kiểu lãng mạn sến súa như mấy cô gái, quả thực là chuyện đáng cười. Anh xếp lại bàn cờ, nói giọng nhạt nhẽo: “Dạo này cháu đang nghiên cứu một vụ án khó giải quyết ạ.” Hạ Nguyên không dễ bị Lục Tiệp đánh lừa như vậy. Sau khi anh về, ông lại hỏi con gái. Hạ Giai Ngôn thấy buồn cười, nói với bố: “Anh ấy thật sự đang nghiên cứu một vụ án khó, mấy ngày trước con còn giúp anh ấy sắp xếp nhiều tài liệu mà.” Không tìm được manh mối gì từ con gái, Hạ Nguyên đành kể hết với vợ. Sau khi nghe chồng nói, Đào An Nghi cũng nhận ra có điều gì đó không ổn với Lục Tiệp. Mỗi lần Lục Tiệp đến nhà chơi, bà đặc biệt để ý quan sát anh. Trời không phụ lòng người, cuối cùng Đào An Nghi cũng phát hiện ra nguyên nhân khiến Lục Tiệp dạo này tâm trí bất ổn. Tối đó, anh về nhà ăn cơm, sau bữa ăn Hạ Giai Ngôn đang rửa chén trong bếp, còn anh ngồi ở phòng khách đọc báo. Anh chăm chú nhìn một trang báo suốt mười phút, Đào An Nghi giả vờ tự nhiên ngồi xuống cạnh anh, tranh thủ liếc nhìn nội dung tờ báo. Khi thấy rõ mấy dòng chữ đen in đậm trên tiêu đề, bà thực sự sửng sốt. Tối đó, Đào An Nghi hồi hộp đứng ngoài hành lang nhìn ngó một lúc, đảm bảo Hạ Giai Ngôn sẽ không ra khỏi phòng, bà đóng cửa phòng lại, lo lắng nói: “Ông à, lần này thật sự không ổn rồi!” Hạ Nguyên lập tức căng thẳng: “Sao thế? Lục Tiệp có người khác à?” Đào An Nghi vội vẫy tay: “Không phải, không phải!” Đưa cho chồng tờ báo mà Lục Tiệp đã đọc rất lâu tối nay, Đào An Nghi tiếc nuối nói: “Không ngờ cậu ấy lại có vấn đề này.” Hạ Nguyên cầm tờ báo lên, trang báo chi chít những quảng cáo, khi thấy mấy chữ “xuất sớm”, “yếu sinh lý”, ông mới hiểu tại sao Lục Tiệp muốn giấu giếm tất cả. Dù sao, đây cũng là nỗi đau của đàn ông.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.