Sau chuyến du lịch trở về, ba mẹ Lục đều có ý định quay về Anh. Vì thế, Lục Tiệp đã tìm cơ hội nói chuyện với họ về định hướng tương lai của mình. Anh phần nào đoán được ý định của Hạ Giai Ngôn. Cô không muốn sống xa ba mẹ dù thế giới bên ngoài có mới mẻ và tốt đẹp đến đâu cũng không bằng quê nhà. Vì vậy đến giờ cô vẫn chưa nói với anh về ý định đi du học. Sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, anh nói với ba mẹ: “Con định ở lại Đường Hải.” Biết được ý định của con trai, ba Lục tỏ ra rất bình thản. Ông Lục nói: “Thật ra ba mẹ cũng đã bàn bạc với nhau, chúng ta nghĩ sẽ về Đường Hải dưỡng lão.” Nghe vậy, Lục Tiệp hơi ngạc nhiên: “Sao trước giờ ba mẹ không nhắc gì cả?” Mẹ Khâu thở dài: “Người già rồi, ai cũng mong được lá rụng về cội. Người thân và bạn bè đa phần đều ở trong nước, chúng ta cứ lang thang ở nước ngoài mãi cũng chẳng có ý nghĩa gì.” Lục Tiệp nhíu mày, nhìn về phía cha: “Vậy công ty tính sao ạ?” Ba Lục có vẻ rất thoải mái: “Mấy năm gần đây, chú và em họ con đã cống hiến rất nhiều cho công ty. Ba định rút lui, giao công ty cho họ điều hành.” Ba Lục không phải người bảo thủ. Dù công ty ngoại thương quy mô lớn này là tâm huyết cả đời của ông, ông vẫn sẵn sàng buông tay để thế hệ sau tiếp quản. Xét cho cùng, tương lai là của người trẻ, đã đến lúc ông từ biệt những ngày tháng làm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-cu-khong-ru-cung-toi/2840192/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.