“Giáo sư Lục!” – Những tiếng gọi bất ngờ vang lên từ phía sau khi hai người đang trao nhau ánh mắt tình tứ. Hạ Giai Ngôn giật mình định ngồi thẳng dậy để giữ khoảng cách với Lục Tiệp. Nhưng anh không buông tay, vẫn ôm cô như cũ và tự nhiên chào hỏi đám sinh viên đang hiếu kỳ đứng nhìn. “Các em đến tặng hoa cho các anh chị khóa trên à?” – Lục Tiệp hỏi. Cả đám gật đầu lia lịa. Cuộc trò chuyện trở nên sôi nổi. Họ đều biết Lục Tiệp từng học ở đây nên gọi anh là “anh Lục”. “Anh Lục, mỗi lần tụi em hỏi anh có bạn gái chưa, anh đều không trả lời. Giờ thì bị tụi em bắt quả tang rồi nhé!” – Một nam sinh cao gầy cười ranh mãnh. “Biết đâu không phải bạn gái mà là vợ rồi.” – Cậu sinh viên đứng cạnh nói thêm. Lục Tiệp mỉm cười giới thiệu: “Nghiêm túc nào. Cô ấy cũng là đàn chị của các em đấy, họ Hạ.” Cả đám đồng thanh gọi “chị Hạ”, khiến Hạ Giai Ngôn có cảm giác trẻ ra cả chục tuổi. Đám sinh viên líu lo nói cười, Lục Tiệp và Hạ Giai Ngôn chỉ mỉm cười lắng nghe, không đáp lại cũng không phản đối. Đợi đến khi họ đã nói đủ, Lục Tiệp mới làm bộ nghiêm mặt: “Các em nghĩ là học kỳ sau không có lớp của tôi thì có thể làm loạn à?” Đám sinh viên vẫn tiếp tục đùa vui. Dù thường ngày Lục Tiệp luôn lạnh nhạt, nhưng anh có một sức hút kỳ lạ khiến người khác kính trọng mà không sợ hãi. “Thầy Lục, em biết thầy không phải người nhỏ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-cu-khong-ru-cung-toi/2840194/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.