Mãi đến hôm sau thức dậy, Thương Lạc Khê mới nhìn thấy tin nhắn của hắn. Cậu nhìn thời gian, 5 giờ sáng.
"Mất ngủ à?"
Suy nghĩ một hồi lâu, cậu quyết định từ bỏ ý định làm phiền đối phương.
Thành phố H có khí hậu nhiệt đới, dù là mùa đông thì nhiệt độ cũng chỉ khoảng mười mấy hoặc hơn hai mươi độ. Thương Lạc Khê cởi bỏ chiếc áo phao dày cộm, thay bằng một chiếc áo len mỏng màu xanh lam nhạt. Thường ngày trông cậu đã nhỏ nhắn, lúc này mặc thêm bộ quần áo tối màu lại càng trở nên nổi bật hơn.
Ăn sáng xong, Ngải Thần liền đưa cả nhà đến một biệt thự ven biển để nghỉ dưỡng. Đây là một trong những bất động sản dưới tên ông, mua từ nhiều năm trước, bây giờ dùng để nghỉ mát quả cũng rất tiện lợi, các tiện ích xung quanh cũng rất đầy đủ.
Vừa xuống xe, Thương Lạc Khê đã cảm nhận được hơi thở của gió biển. So với thành phố A, nhiệt độ ở đây quả thực cao hơn không ít. Xa xa trên bãi cát còn có rất nhiều người đang đi chân trần, hoặc lười biếng ngủ dưới những chiếc ô che nắng.
Lúc này đang là giữa trưa, ánh nắng ngày đông cũng không khiến người ta cảm thấy khó chịu, vừa hay có thể làm ấm cho cơ thể. Cậu nhìn ra biển rộng xa xăm, trong lòng có chút háo hức. May mà biệt thự cách bãi cát không xa, có một con đường nhỏ có thể đi thẳng ra đó.
Khắp nơi đều có thể thấy những chiếc ô che nắng, lòng cậu cũng có chút ngứa ngáy. Có lẽ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-dich-giao-ba-muon-cung-chieu-toi/2984955/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.