Mặt của Kiều Uyển Vũ còn đỏ hơn khi cô nhớ lại mình đã nói với Tề Lăng Hạo “Chúng ta có con với nhau được không, em không muốn vì chuyện này mà người bên Tề gia bắt anh phải cưới thêm vợ lẻ”.
Kiều Uyển Vũ tự dùng tay vỗ vào đầu mình một cái rồi lẩm bẩm: “Mày điên thật rồi sao có thể cưỡng ép người ta cùng mình như thế chứ???”.
Nhớ lại một số chuyện đã xảy ra cùng Tề Lăng Hạo vào đêm hôm qua khiến cho Kiều Uyển Vũ hoang mang tột độ không dám bước chân ra ngoài gặp anh nữa.
Tiếng của Tề Lăng Hạo vang lên bên ngoài: “Uyển Vũ, em xong chưa vậy hả hay là cần anh vào giúp em tắm đây”.
Kiều Uyển Vũ vội mặc một cái váy màu hồng pastel vào rồi bước ra khỏi phòng tắm: “Không cần đâu, em xong rồi”.
Tề Lăng Hạo đưa tay vẫy vẫy: “Qua đây ăn trưa đi”.
“Được”.
Vì tối qua quá cuồng nhiệt nên hôm nay Kiều Uyển Vũ đúng là có hơi khó khăn trong việc di chuyển, cô bước đi thật chậm cố gắng không khập khiễng trước mắt của Tề Lăng Hạo như vậy sẽ vô cùng khó coi.
“Cần anh giúp em không hả?” Tề Lăng Hạo tỏ vẻ lo lắng lên tiếng hỏi.
Kiều Uyển Vũ liền lắc đầu xua tay: “Không cần đâu em tự đi được mà”.
Tề Lăng Hạo cong môi lên mỉm cười xấu xa: “Em vẫn ổn hay là tối nay chúng ta…”.
“Im ngay…anh còn nói thêm một tiếng nào nữa thì tối nay qua phòng khác mà ngủ”.
Tề Lăng Hạo nhún vai tỏ vẻ vô tội: “Anh có làm gì sai đâu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-mong-tua-suong-dau-thuong-tua-khoi/1678113/chuong-246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.