Hình như vấn đề của tôi rất đáng để thảo luận, Giản Ngữ Mộng nhướng mày, đang chuẩn bị trả lời thì có tiếng gõ cửa cắt ngang, chúng tôi cho rằng là nhân viên phục vụ mang đồ ăn đến, không ngờ người xuất hiện là Quan Thư Quân. Người Trung Quốc có câu nói không sai, nhắc tới ai thì người đó sẽ xuất hiện. Chỉ là trên tay cô ấy đang cầm một ly rượu, làm như đến đây muốn mời một ly, ở phía sau là Phoebe, ánh mắt cô ấy rơi trên người tôi, cũng không nhìn ra được trạng thái của cô ấy.
Quan Thư Quân lại có chút ngạc nhiên, bắt chuyện: "Thật có duyên, không ngờ cô Vưu cũng ở đây."
Giản Ngữ Mộng cười đáp: "Hôm nay tôi đến hội sở, chủ yếu là muốn chiêu đãi Phi Phàm, bạn cũ ôn chuyện thôi, không ngờ lại có duyên vậy, tình cờ lại gặp được Quan tổng và Lam đổng, mọi người có muốn cùng ăn với nhau không, làm không khí thêm náo nhiệt."
"Nếu như đã gặp nhau rồi, vậy thì cùng ăn cơm với nhau đi, chỗ này là địa bàn của Giản tổng, tôi đây cung kính không bằng tuân mệnh."
Quan Thư Quân vui vẻ nhận lời mời, cũng không có khách sáo từ chối, trực tiếp kéo ghế ra ý mời Phoebe ngồi xuống, Dư Kiêu vui vẻ đi vào phòng, có kích động nói, "Tôi chọn được một chai rượu trái cây hơi nặng đô, vị này không sai... a... mấy người...."
Cô ấy nhìn rõ mọi người ở hiện trường, chưa kịp nói xong còn ấp úng, Giản Ngữ Mộng vỗ ghế nhường Dư Kiêu ngồi bên cạnh,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-nhan-cuoi-tuan-tro-thanh-lao-ban-cua-toi-2/2919443/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.