Rời khỏi ga tàu hoả, tôi vừa mở điện thoại ra xem vừa đi đến điểm đón xe taxi. Vốn định lên Baidu xem thử có khách sạn nào quanh đây tốt không, nhưng một bóng người đã va vào tôi, khiến điện thoại tôi rơi xuống đất.
"A! Xin lỗi, xin lỗi cô! Có đụng cô bị thương chỗ nào không?"
Chàng trai sau lưng cõng cây đàn ghi ta, vội vàng xin lỗi rồi nhặt điện thoại của tôi lên, lấy áo lau sạch màn hình, tôi cầm lấy điện thoại, nhìn qua cũng không thấy bị hỏng, cho nên cũng định cất bước rời đi, "Không sao, tôi không sao, tôi cũng có phần trách nhiệm vì không nhìn đường."
Chàng trai ở phía sau tôi không ngừng nói xin lỗi, cuối cùng cũng đi theo bước chân tôi ra điểm đón xe taxi, bắt đầu trò chuyện làm quen về Thành Đô: "Tôi nhìn cô trông không giống là đến đây công tác, có vẻ như cô đang đi du lịch? Vừa rồi tôi thực sự bất cẩn, như vậy đi, để bày tỏ lòng xin lỗi của tôi, cái này cho cô!"
Chàng trai lấy ví tiền ra, cầm danh thiếp đưa cho tôi, tôi nhìn tấm danh thiếp nghi hoặc, "Đây là cái gì?"
"Đây là homestay do anh trai tôi quản lý, ở tại Thành Đô cũng có chút danh tiếng. Để bày tỏ lòng xin lỗi, cho nên sẽ cho cô ở miễn phí."
Tôi từ chối đẩy tay cậu ta ra, "A... tôi nhận lời xin lỗi và ý tốt của cậu, miễn phí gì đó thì thôi đi."
Chàng trai lại mặt dày nói, "Nếu như cô không nhận ý tốt của tôi,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-nhan-cuoi-tuan-tro-thanh-lao-ban-cua-toi-2/2919444/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.