Tạ Diệc Thanh tiến lên một bước, đứng ngang hàng với Khúc Hà Tinh. Anh đặt tay lên vai cậu, hoàn toàn không để Bạch Li vào mắt.
"Em ngày càng đẹp" Tạ Diệc Thanh nói với Khúc Hà Tinh, giọng đầy nghiêm túc, "Kiểu tóc này rất hợp với em, váy cũng đẹp nữa."
Nói xong, Tạ Diệc Thanh quay sang Bạch Li, giọng lạnh đi trông thấy: "Bạch tiên sinh, nếu mắt nhìn có vấn đề thì đừng nên nói năng tùy tiện, nếu không tôi không ngại dạy cho cậu biết cách cư xử đúng mực đâu."
Sắc mặt Bạch Li tái đi, cố gắng gượng đối diện với Tạ Diệc Thanh.
Đáng tiếc, dù là gia thế, bối cảnh, ngoại hình, vóc dáng hay khí chất, gã chẳng có điểm nào bì được với Tạ Diệc Thanh.
Huống hồ, gã cũng không dám đối đầu.
Chẳng quá vài giây, gã đã yếu thế, quay sang cầu cứu Khúc Hà Tinh, mong cậu che chở mình.
"Tiểu Tinh" Giọng Bạch Li đầy ấm ức, mắt rưng rưng như sắp khóc, "Xin lỗi anh, anh biết em không cố ý mà."
Khúc Hà Tinh còn chưa kịp đáp lời, Tạ Diệc Thanh đã cất tiếng: "Cậu không cố ý cái gì?"
Bạch Li mấp máy môi, nhưng không sao nói được thành lời.
Gã sinh ra trong một gia đình khá truyền thống. Lúc mới nhận ra xu hướng tính dục của mình, gã đã vô cùng đau khổ, nhưng chuyện này là bẩm sinh, không thể nào thay đổi.
Có lẽ vì quen với việc đè nén bản thân, cố gắng tỏ ra bình thường như bao người khác, nên giờ đây gã cực kỳ khó
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-tao-roi-khong-lam-lop-xe-du-phong-cong-nua/2846665/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.