Khúc Hà Tinh thoáng sững sờ. Cậu đã nghĩ Tạ Diệc Thanh sẽ nhân cơ hội này đưa ra yêu cầu gì đó quá đáng, dùng nó để thỏa mãn những h*m m**n có phần b*nh h**n của anh ta.
Nhưng cậu không ngờ người này lại chỉ cần một cơ hội để theo đuổi mình.
Lại giở trò gì mới đây?
Khúc Hà Tinh theo bản năng dựng lên bức tường phòng bị, lòng cảnh giác dâng lên đến tột độ. Ánh mắt dò xét của cậu dừng lại trên người Tạ Diệc Thanh, cố nhìn xem anh đang toan tính điều gì.
Chỉ tiếc là, cậu chẳng nhìn ra chút manh mối nào.
Trong mắt Tạ Diệc Thanh lúc này, cậu chỉ thấy sự chân thành, dường như anh thật sự rất xem trọng cuộc nói chuyện lần này.
Không biết là do Tạ Diệc Thanh ở địa vị cao đã lâu, sớm rèn được bản lĩnh núi Thái Sơn đổ trước mặt cũng không đổi sắc, hay những lời anh nói đều xuất phát từ thật lòng?
Nghĩ đến đây, Khúc Hà Tinh chợt hoàn hồn, tim bất giác đập nhanh hơn.
Mình vừa nghĩ gì thế này? Cậu lại đang nghiêm túc cân nhắc xem tình cảm Tạ Diệc Thanh dành cho mình rốt cuộc là thật hay giả.
Ánh mắt Khúc Hà Tinh khẽ dao động. Trải qua một lần phản bội khắc cốt ghi tâm vẫn chưa đủ hay sao, còn muốn thêm một lần nữa ư?
Mặc kệ anh ta thật lòng hay giả dối, Khúc Hà Tinh vân vê ngón tay, khóe miệng nhếch lên một nụ cười lạnh. Chỉ cần có lợi cho mình là được rồi, đúng không?
"Được
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-tao-roi-khong-lam-lop-xe-du-phong-cong-nua/2846666/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.