Ban đầu là mỗi tháng một lần, sau đó là mỗi tuần một lần, bây giờ là một tuần đến mấy lần.
Mỗi lần Hàn Tú đến, Trì Miểu lại tất bật nấu ăn cho cả nhà, đợi đến khi cô lên bàn ăn thì chỉ còn lại rau cải với khoai tây, nhiều nhất là vài cọng hành lá.
Bây giờ cô đang mang thai, phải lo cho mình và đứa bé, không thể tiếp tục như vậy nữa.
Đêm khuya.
Trì Miểu tỉnh giấc giữa đêm, phát hiện Hàn Viễn Châu không ở bên cạnh.
Cô nghĩ anh ta đã đến đơn vị, cũng không để tâm, khoác áo ngoài đi ra ngoài vệ sinh.
Khi đi ngang qua cổng viện, cô nghe thấy tiếng nói quen thuộc vang lên từ bên ngoài.
Là giọng của cô hàng xóm La Hiểu Lan: "Viễn Châu, em hối hận vì đã chia tay anh rồi. Anh lấy Trì Miểu là vì thích cô ta sao?"
Giọng nói trầm thấp của Hàn Viễn Châu vang lên: "Chuyện đã qua rồi, đừng nhắc lại nữa."
La Hiểu Lan tiếp tục truy hỏi: "Vậy anh có hối hận vì đã cưới cô ta không?"
Trì Miểu đứng sau cánh cửa, nín thở chờ đợi câu trả lời của anh ta.
Một lúc sau, ngoài cổng vang lên hai chữ.
"Hối hận."
Hai chữ ấy, cùng với cơn gió lạnh lẽo, thổi tim Trì Miểu rơi thẳng xuống đáy vực.
Cô siết chặt áo khoác, quay người trở vào phòng.
Vừa nằm xuống giường, Hàn Viễn Châu cũng trở về.
Lên giường, anh ta ôm cô từ phía sau: "Sao người em lạnh thế này?"
Trì Miểu hất tay anh ta ra, quay người nhìn thẳng vào mắt anh ta.
"Hàn Viễn Châu, anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-bo-lo/1182705/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.