Sau khi An Nhã Đình rời đi, Hứa Loan, Bùi Sam Sam và Giang Sơ Ninh đều nhìn chằm chằm vào Chu Từ Thâm, bị vẻ lạnh lùng và áp lực từ anh làm cho hơi sợ hãi.
Chu Từ Thâm liếc qua họ:
"Nhìn gì thế?"
Mấy người không hẹn mà cùng thu ánh mắt lại, cúi đầu ăn tiếp.
Nguyễn Tinh Vãn biết anh không thích ăn những thứ này, bèn nói:
"Hay là anh vào xe đợi em nhé, bọn em chắc còn ngồi thêm chút nữa."
Chu Từ Thâm bước vài bước rồi ngồi xuống bên cạnh cô:
"Anh cũng chưa ăn gì."
"Vậy... để em gọi cho anh một bát bánh trôi rượu nếp nhé."
"Ừ."
Nguyễn Tinh Vãn nhìn qua mấy người khác:
"Mọi người có muốn ăn không?"
Giang Sơ Ninh giơ tay:
"Em muốn, em chưa ăn thử món này bao giờ."
Nguyễn Tinh Vãn đáp:
"Được."
Cô đi đến quầy, gọi hai bát bánh trôi rượu nếp.
Loại bánh này là bánh trôi nhỏ, không có nhân, hồi đại học cô đặc biệt thích ăn món này.
Sau khi trả tiền, cô quay người, vừa định trở về thì thấy dưới ánh đèn đường màu cam, xung quanh có người đang trò chuyện ồn ào, Chu Từ Thâm ngồi bên bàn, áo vest để cạnh bên, tay áo sơ mi trắng được xắn lên tùy ý, trông như lạc lõng với không gian nơi này.
Nhưng sự hiện diện của anh lại tạo thêm chút cảm giác lạnh lùng, khiến quán nướng ven đường này trở nên có chút đặc biệt, sự lạc lõng xung quanh như được hòa quyện nhờ có anh ở đó.
Nguyễn Tinh Vãn nhìn cảnh này, khóe môi cong lên.
Ai có thể ngờ rằng, sẽ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-ngot-ngao-va-am-ap/2660267/chuong-1315-1316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.