Sau khi biết những chuyện mà Bánh Sữa làm ở công ty Thẩm Khinh Bạch dở khóc dở cười lập tức ra lệnh cấm Chung Đình Diệp không được đưa cô bé đến công ty một mình nữa trừ khi có cô đi cùng.
Kể từ đó con đường nhỏ bé để Bánh Sữa được ăn chực ở công ty hoàn toàn bị mẹ chặn đứng, cô bé chỉ còn cách thỉnh thoảng gọi điện cho cụ và ông ngoại để nói bé nhớ họ và muốn họ đến thăm, tiện thể mang theo chút đồ ăn ngon.
Chiêu trò này quả nhiên rất hiệu quả, mặc dù mẹ thu giữ kha khá nhưng cũng tạm đủ để lấp đầy cái bụng nhỏ bé.
Thời gian trôi nhanh, chớp mắt đã đến tuổi Bánh Sữa đi mẫu giáo, để tiện cho việc đưa đón con, Thẩm Khinh Bạch chọn một trường mẫu giáo tư thục quốc tế Trung Âu gần nhà.
Cô tìm hiểu và biết trường này áp dụng phương pháp giáo dục dựa trên bằng chứng, cung cấp chương trình học cá nhân hóa cho trẻ, cơ sở vật chất và môi trường rất tốt, quan trọng nhất là đồ ăn rất lành mạnh, hầu hết đến từ nông trại hữu cơ.
Tưởng Tuấn Vỹ không có thời gian khảo sát trường học nghe Thẩm Khinh Bạch nói vậy cũng gửi con trai mình đến đó.
“Bánh Sữa, đến trường mẫu giáo phải ngoan không được gây chuyện, phải nghe lời cô giáo biết chưa?” Thẩm Khinh Bạch vừa giúp con đeo balo vừa dặn dò.
Bánh Sữa vui vẻ đung đưa đôi chân mũm mĩm, ngẩng đầu nhỏ lên trả lời: “Mẹ yên tâm đi, con đã lớn rồi, sẽ chơi ngoan với các bạn ạ.”
Thẩm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-sau-hon-nhan-phao-mat-hong-tra/2743674/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.