CHƯƠNG 4 Chuyển ngữ: Cực Phẩm Ánh trăng đêm nay sáng rực, chiếu cho cả người Đàm Sơn Hiểu lấp lánh chói loà, hoặc nói chính xác hơn, là chiếu rọi rực rỡ bộ gia phục màu đỏ thẫm kia của hắn, chất liệu mềm mại bồng bềnh hoà với ánh sáng nhạt, đầu vai thì gắn bùa trừ tà màu vàng đậm, nhìn là biết cao cấp hơn nhiều so với đám tu sĩ ban ngày. Theo lý thì người có thân phận như thế không thể nào hành đại lễ với một đệ tử Học phủ Trường Sách được, nhưng may là do lúc nãy Tạ Nhận không nghe được câu “Quỳnh Ngọc Thượng Tiên” oang oang choáng người kia, nên hắn chỉ thầm nghĩ, có lẽ Đại Minh Tông gặp phải phiền phức gì đó nên mới tính nhờ Phong thị thành Ngân Nguyệt ra tay giúp đỡ, nghe thế thì cũng khá hợp lý. Hắn cũng chẳng quan tâm mấy đến chuyện của nhà người khác, sau khi nhận vò rượu rồi thì lập tức quay về phòng mình. Rượu hoa lê ủ mật ong uống lúc sáng đã rất ngọt rồi, mà loại Phong Khiển Tuyết mang về còn ngọt hơn nữa, mùi rượu nhạt đến độ gần như là không có, vị y như là nước trái cây bán bên đường. Hai người Ly Hoán và Mặc Trì không thích loại rượu này, bọn hắn chê uống rượu mà ngọt như thế thì chẳng khác tiểu cô nương là bao, Tạ Nhận lại chẳng để ý mấy, hắn cứ ăn ngọt uống ngọt, vẫn cứ tung hoành khắp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toa-thanh-trong-may-ngu-tieu-lan-san/2852537/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.