CHƯƠNG 71 Chuyển ngữ: Cực Phẩm Hôn cũng hôn rồi, vậy phối hợp nhảy cóc qua cái chủ đề này cũng không phải là không được. Phong Khiển Tuyết ngồi lại ở cạnh bên bàn, nâng bút lên viết tiếp từ ý của Tạ Nhận, đầu tiên là y cẩn thận dặn đi dặn lại việc của Phong thị thành Ngân Nguyệt, sau đó thì quay qua hỏi: “Như thế này được không?” “Được quá đó chứ, hay hơn ta viết nhiều.” Tạ Nhận đút cho y một múi cuối cùng, “Còn muốn ăn nữa không?” “Đủ rồi.” Phong Khiển Tuyết trả bút lại, “Đây này, ngươi viết tiếp đi.” “Còn gì nữa đâu mà viết, cái gì nên nói thì huynh cũng viết lại hết rồi.” Tạ Nhận thổi khô vết mực, “Chắc chắn phụ thân và mẫu thân sẽ rất vui mừng khi nhận được lá thư này, Phong thị còn hãnh diện hơn Kim thị nhiều, ta đoán hai người họ sẽ mở tiệc linh đình ở trên đường tận ba ngày đấy.” Phong Khiển Tuyết nhìn động tác của hắn: “Cứ gửi đi như thế à?” “… Nếu không thì sao?” “Ừ, cứ vậy mà gửi đi cũng được.” Bây giờ Tạ Nhận đã rất giỏi việc đoán ý của người thương rồi, tuy câu “Cứ vậy mà gửi cũng được” nghe thì rất nhẹ nhàng đấy, nhưng sao hắn lại cảm thấy có cái gì đó nó cồm cộp ở trong. Thế là một tia sáng bỗng vọt thẳng lên não, hắn mở lá thư ra lại, chủ động dâng lên, hình như thư có hơi ngắn, không thì để ta viết thêm chút nữa. Phong Khiển Tuyết nói: “Ừ, ngươi viết thêm đi.” Tạ Nhận ngồi nghiêm chỉnh, cẩn thận điều chỉnh ngòi bút
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toa-thanh-trong-may-ngu-tieu-lan-san/2852604/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.