CHƯƠNG 86 Chuyển ngữ: Cực Phẩm Người vừa mới được đào ra ngoài từ trong ổ chăn ấm ấm mềm mềm như một cái bánh gạo nếp, Phong Khiển Tuyết vẫn quyện lấy mùi hương còn sót lại trong giấc mộng, ngáp một cái rồi ngả người tới, chẳng muốn nhúc nhích một chút nào, Tạ Nhận giơ tay đỡ y nằm vào trong lòng mình, hơi lắc y vài cái: “Huynh thế này ta chịu thôi, không mặc được đâu này!” Không mặc được thì khỏi mặc, Phong Khiển Tuyết kéo chăn, mắt thấy lại sắp lủi vào trong rồi, kết quả lại bị Tạ tiểu công tử tay lanh mắt lẹ túm lấy mắt cá chân, kéo y vào trong lòng để mặc quần áo: “Ngủ tiếp thì mọc nấm mất, ngoan nào, hôm nay ta có nhiều việc lắm ấy.” “Ngươi thì làm gì được.” Nghe hắn nói thế, cuối cùng Phong Khiển Tuyết cũng chịu mở mắt ra, “Mặt còn đầy màu kia kìa, định ra ngoài cơ à?” “Ừ, sẽ đến hai nhà trưởng bối, họ nhìn ta lớn lên từ tấm bé, quan hệ gần gũi lắm, cho nên không sợ mất mặt.” Tạ Nhận buộc nút thắt lại cho y, “Nhưng nhà nào cũng sẽ náo nhiệt lắm đấy, nếu huynh không thích ồn ào thì không cần đi chung đâu, ở nhà đợi ta nhé.” Phong Khiển Tuyết gật đầu: “Ừ, vậy ngươi nhớ quay về sớm chút.” Y phục mới được cắt may khá là vừa người, thắt lưng mỏng siết vào lộ ra chiếc eo thon, khiến cho sống lưng càng thêm thẳng tắp, dáng người cao thẳng như ngọc, phong thái nho nhã nhường nào. Khi đứng dưới ánh mặt trời ấm áp ngày Đông, y trông như một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toa-thanh-trong-may-ngu-tieu-lan-san/2852619/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.