CHƯƠNG 108 Chuyển ngữ: Cực Phẩm Thật ra, ngay cả bản thân Diệu Tước Đế Quân cũng không giải thích được một kích chấn động cả khoảng trời cuốn theo cơn tức giận đùng đùng này của ông ta. Tạ Nhận có phải là yêu tà không, phải. Hoặc có lẽ lui một bước mà nói, cho dù không phải, nhưng hắn lại bị tà cung mê hoặc mà phạm phải sai lầm ngày hôm nay, cho nên cũng phải chém. Nhưng ngoài lý do này thì sao, trong nguyên nhân muốn dồn Tạ Nhận vào chỗ chết, rốt cuộc là có ẩn chứa một chút lòng riêng hay không? Ông ta có hơi hoảng hốt. Hoảng ở chỗ không phân biệt rõ ràng được là mình có lòng riêng hay không, hoảng ở chỗ dường như quan niệm mà ông ta vẫn luôn giữ vững đã bị nứt ra một kẽ hở rồi, ông ta cúi đầu muốn nhìn rõ xem kẽ hở ấy rốt cuộc là gì, lại bị ánh sáng vàng kim chói loà đến không mở mắt ra được, mà thứ càng làm cho ông ta sợ hãi hơn, là giống như ngoại trừ bản thân ông ta, tất cả những người khác cũng có thể nhìn ra kẽ hở này, rồi sẽ kéo hết toàn bộ những nỗi lòng được che giấu ở sâu trong kia ra ngoài. Mà trong chốc lát do dự giữa đúng và sai này, tâm ma cũng lặng lẽ mà sinh sôi nảy nở như dây leo. Ông ta siết chặt chuôi kiếm Bát Hoang, muốn gói gọn hết những tâm tư không tập
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toa-thanh-trong-may-ngu-tieu-lan-san/2852641/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.