Tiểu Đao vừa về đến nhà đã thấy Quyển Quyển đang thu dọn hành lý.
Tiểu Đao suy nghĩ một chút, ngày mai là Quốc Khánh rồi. Anh rút điếu thuốc khỏi miệng, hỏi: "Đi du lịch à?"
Anh vốn không thích du lịch, cũng chẳng thích theo dõi hay giám sát một cô gái, nhất là một cô gái cứ hễ mùa hè là c** tr*n ôm máy tính. Điều này khiến anh cảm thấy mình như kẻ b**n th**!
Nhưng công việc là công việc. Tiền đã nhận, chuyện phải làm. Quyển Quyển đi đâu, anh phải theo đó.
"Về nhà chứ đâu." Quyển Quyển hờ hững đáp: "Mẹ tôi bảo Quốc Khánh phải về, tôi cũng chẳng ham ra ngoài chen chúc với biển người."
"Nhà cô ở đâu?" Tiểu Đao hỏi.
Chỉ mong đừng phải vùng hoang vu hẻo lánh nào đó, kiểu Cao nguyên Thanh Tạng hay vùng đất vàng bụi mù mịt, đến cả shipper còn lắc đầu ngao ngán.
"Ngay trong thành phố thôi."
Tiểu Đao thở phào nhẹ nhõm, kẹp điếu thuốc lên môi: "Thế sao không về ở luôn?"
"Nhà tôi cách công ty nửa ngày đi tàu điện..." Quyển Quyển chớp mắt: "Mà tôi thích ngủ nướng."
Tiểu Đao cảm thấy lời này chỉ đúng một nửa. Muốn ngủ nướng là thật, nhưng nguyên nhân lớn hơn chắc là để che giấu bí mật của mình. Dù gì thì mỗi đêm lén lút đốt ảnh cũng quá kỳ quặc rồi.
"Thương lượng một chút đi." Tiểu Đao nhả khói thuốc: "Tôi ngán đồ ăn ngoài lắm rồi, cô xào cho tôi một đĩa cơm trứng, mai tôi lái xe đưa cô về nhà."
Thế là tối đó, Tiểu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-co-ky-nang-ngu-dac-biet/2904133/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.