Biệt thự nhà họ Lý, 9 giờ 10 phút tối.
"Bực chết đi được!" Cô gái tóc ngắn giận dữ đấm mạnh xuống bàn khiến bát canh cùng đĩa thức ăn rung lên, suýt chút nữa đổ tràn ra ngoài.
"Cha vậy mà lại đem biệt thự tặng cho ả bảo mẫu đó!"
"Hừ, bảo mẫu gì chứ?" Người phụ nữ tóc dài ung dung dùng khăn ăn lau miệng, cười nhạt: "Chẳng mấy mà chúng ta phải đổi cách xưng hô, gọi cô ta là mẹ rồi."
"Mẹ cái gì mà mẹ? Mẹ nó chứ!" Cô gái tóc ngắn phẫn nộ nói: "Nên em mới bảo chị từ đầu là đừng thuê bảo mẫu, đừng thuê bảo mẫu! Bảo mẫu bây giờ không giống như ngày xưa nữa đâu! Người nào người nấy đều thông thạo tâm lý học người già, luật thừa kế cũng nắm rõ trong lòng bàn tay! Lúc đầu là chăm sóc người già, cuối cùng lại biến thành cướp luôn gia sản!"
"Quả thật." Người phụ nữ tóc dài cười nhạt, thở dài như đang cảm khái: "Làm ba năm là có ngay biệt thự cùng tranh vẽ trị giá hàng chục triệu. Thế thì chị còn đi làm gì nữa? Chi bằng đổi nghề làm bảo mẫu, chẳng bao lâu nữa chị sẽ thành nữ đại gia mới của Trung Quốc."
"Không được! Chúng ta mới là con ruột của cha! Cha còn sống sờ sờ ra đấy, dựa vào đâu lại đem tài sản cho một kẻ ngoài!" Cô gái tóc ngắn tức giận bật dậy khỏi ghế: "Em phải đi nói chuyện với cha!"
Vừa dứt lời, cô lập tức nổi giận đùng đùng lao lên lầu.
"Bao nhiêu năm rồi mà con
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-co-ky-nang-ngu-dac-biet/2904134/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.