Phòng bếp, biệt thự nhà họ Lý.
Dưới ánh đèn mờ nhạt, Mộ Chiếu Bạch ngồi xổm bên thùng rác, đôi tay đeo găng cẩn thận lật tìm từng món đồ bên trong. Công việc này hoàn toàn không hợp với khí chất của anh, khiến anh trông chẳng khác nào một con mèo Ba Tư trắng muốt đang dùng móng vuốt bới tung thùng rác.
Trong thùng rác có vỏ khoai lang vừa bị gọt cho thấy tối nay ít nhất sẽ có một món ăn làm từ khoai lang. Bên dưới lớp vỏ khoai là một đống vỏ trứng vỡ vụn, những mảnh vỏ còn dính chút lòng đỏ lấp lánh.
Anh vẫn tiếp tục tìm kiếm thì phía sau bỗng vang lên một giọng nói: "Đã tìm được chứng cứ chưa?"
Mộ Chiếu Bạch sững người, quay đầu lại, chỉ thấy một dáng hình trắng muốt như ánh trăng rực rỡ, phản chiếu vào đôi mắt anh.
Quyển Quyển chống tay lên đầu gối, cúi người nhìn.
Do tư thế này, cổ áo ngủ rộng lỏng lẻo rũ xuống, để lộ đường cong tròn trịa bên trong, tựa như hai bờ cát nhấp nhô trên mặt nước.
"Cô!" Mộ Chiếu Bạch giật mình, phản xạ có điều kiện muốn cởi áo khoác trùm lên người cô.
Một giọng nói đầy châm chọc đột nhiên vang lên từ phía sau Quyển Quyển: "Cảnh sát thời nay đều hạ lưu như thế sao?"
Tiểu Đao ngậm điếu thuốc trong miệng, khóe môi nhếch lên nụ cười mỉa mai: "Vừa nhìn thấy con gái đã vội c** đ*?"
Mộ Chiếu Bạch mới cởi áo được một nửa, giờ cởi tiếp cũng không được, không cởi cũng chẳng xong, chỉ có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-co-ky-nang-ngu-dac-biet/2904138/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.