Trưa hôm sau, Lý Chí Bằng xách hộp cơm đến bệnh viện thăm vợ.
Hắn đẩy cửa phòng bệnh ra, thoáng sững người: "Bảo Bảo?"
Bên giường bệnh, một cô bé mặc đồng phục xanh trắng quay đầu lại, ánh mắt lạnh nhạt nhìn hắn.
Theo cô bé cùng quay đầu là nhiều gương mặt xa lạ khác.
Chiều cao khác nhau, trang phục khác nhau, diện mạo khác nhau, độ tuổi cũng chẳng giống, nhưng biểu cảm lại y hệt. Tất cả đều mang theo vẻ lạnh lùng, xa cách và đầy địch ý.
Lý Chí Bằng bị ánh mắt bức người ấy ép xuống, bất giác cúi đầu, trong lòng trào lên một trận bực dọc. Người đàn bà này ở đâu mà có nhiều thân thích bạn bè đến thế? Thật đúng là lừa đảo! Rõ ràng vì tính tình cô ta cô độc, ngoài đứa con gái ra thì gần như chẳng có ai thân cận, hắn mới chịu lấy cô ta làm vợ cơ mà!
Lý Chí Bằng ôm chặt hộp cơm trong tay, ngẩng đầu, vẻ mặt đầy lo lắng bước đến trước mặt Lý Bảo Bảo. Hắn quỳ xuống, giọng nghẹn lại, suýt chút nữa rơi nước mắt: "Bảo Bảo, hôm qua con đi đâu vậy? Cha lo cho con lắm..."
Nói xong, hắn bất mãn liếc nhìn đám người phía sau con gái: "Các người là ai? Tại sao lại dụ dỗ con bé nhà tôi?"
"Chào ngài Lý." Người đàn ông mặc vest chỉnh tề đưa ra tấm danh thiếp: "Tôi họ Hà, là nhân viên giám định bồi thường của công ty bảo hiểm Mỹ Mãn."
Lý Chí Bằng ngồi xổm dưới đất, ánh mắt dừng lại trên tấm danh thiếp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-co-ky-nang-ngu-dac-biet/2904183/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.