"Tôi mất trí nhớ rồi." Quyển Quyển nói.
"Mất trí nhớ?" Mộ Chiếu Bạch sững người.
"Đúng vậy." Quyển Quyển buồn rầu nhìn anh: "Đừng nói là chuyện hai năm trước, ngay cả ba mẹ mình là ai, mối tình đầu trông thế nào, mình thích mèo hay chó... tôi cũng quên sạch."
Hai người đàn ông đứng bên cạnh, một người khẽ hít sâu, một người thì thở phào nhẹ nhõm.
"Tôi đi gọi bác sĩ." Mộ Chiếu Bạch nghiêm mặt nói.
Bác sĩ vào phòng làm một loạt kiểm tra cho Quyển Quyển nhưng không công bố kết quả ngay tại chỗ mà kéo Mộ Chiếu Bạch ra ngoài trao đổi.
Đội trưởng thì không đi. Ông ta đứng chắn ngay trước mặt Quyển Quyển, cả thân hình như một bức tường, gương mặt lạnh lùng vô tình, ánh mắt sắc bén lạnh băng, soi xét từng chút một trên người cô.
"Tôi diễn thế nào?" Quyển Quyển nháy mắt với ông.
"...Rất khá." Đội trưởng hơi khựng lại, nhanh chóng liếc ra phía cửa, rồi áp giọng thật thấp nói: "Tiếp tục giữ vững, tiền chắc chắn không thiếu phần cô."
Quyển Quyển mỉm cười gật đầu.
Trong lòng cô đã đổi ý.
Thay vì phiền đến Mộ Chiếu Bạch lương tháng hơn hai nghìn, chi bằng để kẻ địch có tiền lo cho mình, nuôi sống mình!
Dù sự kiện số 73 đã xảy ra chuyện gì, dù giữa ông ta và Lộc Lộ có quan hệ gì, chỉ cần hai người có một bí mật không thể công khai thì ông ta sẽ phải đều đặn chi tiền bịt miệng. Khoản tiền đó sẽ dùng để chữa trị cho Lộc Lộ, nếu trời
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-co-ky-nang-ngu-dac-biet/2904193/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.