“Mấy anh cảnh sát à, chuyện này là sao……”
Tạ Ân Vinh cười nịnh nọt, đối diện với các cảnh sát đột ngột xông vào nhà, ông ta chẳng những không tỏ ra khó chịu, còn chủ động mời thuốc lá, thái độ rất hòa nhã.
Đối với một gia đình danh giá việc bị cảnh sát đột nhập điều tra mà không hề có thông báo trước là một sự sỉ nhục lớn, vậy mà Tạ Ân Vinh vẫn có thể cười được.
Vị cảnh sát dẫn đầu đẩy nhẹ Tạ Ân Vinh ra, nói với thái độ vừa ôn hòa vừa cứng rắn: "Chúng tôi đang làm nhiệm vụ, không cần."
Dù trong lòng anh ta thầm nghĩ, lần này phía trên hạ lệnh khẩn cấp, cứ như đang bắt giữ tội phạm truy nã nhiều năm vậy. Hóa ra là tra xét nhà họ Tạ, đã thế họ còn rất phối hợp, nhìn giống như bị oan vậy.
Tạ Ân Vinh thở dài nói: "Cái kiểu này, ai mà chẳng nghĩ trong nhà tôi giấu tội phạm."
Vị cảnh sát đáp: "Yên tâm, cơ quan sẽ làm rõ mọi việc."
Tuy chủ nhà họ Tạ nhìn có vẻ bình tĩnh, nhưng phu nhân Tạ bên cạnh lại rất hoảng loạn. Mặt tái mét, ánh mắt trốn tránh, cánh tay rũ xuống không ngừng run rẩy. Bằng trực giác của một cảnh sát, tất nhiên cũng nhận thấy điều bất thường này, không khỏi nghi ngờ. Tạ Ân Vinh liền che chắn trước người phu nhân Tạ, giải thích: “Vợ tôi tính cách nhút nhát, có hơi sợ người lạ.”
Phu nhân Tạ run rẩy dựa vào lòng ông ta, cắn môi không nói gì.
Vị cảnh sát không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-cu-nghi-minh-la-ke-bi-ghet-bo/2850954/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.