Trương Húc mặt đỏ bừng, lắp bắp xin lỗi vài câu, rồi lặng lẽ về lại chỗ ngồi, thỉnh thoảng liếc nhìn Tiết Từ.
Nhưng Tiết Từ dường như không để ý đến lời nói của Trương Húc.
Cậu vừa giải xong bài toán cuối cùng trong đề thi thử PDL trên điện thoại, giám thị bước lên bục giảng, các bạn phía trước bắt đầu chuyền đề thi xuống.
Khi cầm tờ đề thi hai mặt trên tay, các tân sinh viên ngành Chip bắt đầu than vãn không ngớt. Có người còn kêu lên thất thanh, mặt mày tái mét, trông rất chán nản.
Đề kiểm tra tháng này tuy không làm thí nghiệm thực hành, nhưng phần viết lại khó hơn nhiều. Các câu hỏi đều vượt ra ngoài kiến thức trong sách, nhiều câu đòi hỏi kiến thức của những năm học cao hơn, nếu nền tảng không vững thì rất khó để làm được, khiến không ít tân sinh viên cảm thấy tuyệt vọng.
Tiết Từ cầm đề, nhìn lướt qua một lượt, cảm thấy không quá khó.
Cậu chẳng hề cảm thấy những bài toán này khó, không đến nỗi như là “bài thi tử thần” trong mắt các tân sinh viên khác. Với Tiết Từ, đây chỉ là những bài tập cơ bản. Cậu làm bài một cách nhanh chóng, gần như không cần suy nghĩ, chỉ chưa đầy một giờ, cậu đã hoàn thành xong cả bài thi.
Thời gian làm bài là 120 phút, nhiều nhất có thể nộp sớm hơn nửa tiếng. Sau khi làm xong Tiết Từ không có gì để làm, liền bắt đầu tự ra đề, giải để giết thời gian, giấy nháp của cậu nhanh chóng đầy những con số
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-cu-nghi-minh-la-ke-bi-ghet-bo/2850960/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.