Tôi suy nghĩ một chút, thấy cũng được.
Theo như thăm dò tối qua.
Chỉ cần nói cho Lục Triều Bắc sự thật, anh ấy chắc chắn sẽ không do dự ly hôn với tôi.
Nói là làm, tôi lập tức liên lạc với anh hộ lý đã chăm sóc Lục Triều Bắc ở bệnh viện đến nhà.
Anh hộ lý nhanh chóng báo cáo công việc trong suốt một năm qua.
Thành công nhận lấy công lao không rời bỏ, chăm sóc Lục Triều Bắc suốt một năm.
Lúc ra về, Lục Triều Bắc còn lì xì cho anh ấy một bao lì xì đỏ.
Trong thư phòng chỉ còn lại tôi và Lục Triều Bắc.
Lục Triều Bắc trầm mặt.
"Vậy nên em vì anh ta mà muốn ly hôn với anh?"
Hình như có gì đó sai sai.
Nhưng lý do không quan trọng, kết quả đúng là được rồi.
Vì vậy, tôi gật đầu.
Lục Triều Bắc sa sầm mặt mày, gọi một cuộc điện thoại.
Đội ngũ luật sư nhanh chóng soạn thảo thỏa thuận ly hôn gửi đến.
Nhìn thấy thỏa thuận ly hôn trong tay, tôi chợt nảy ra một ý.
Đột nhiên nghĩ ra một cách.
Tôi dùng bản điện tử in lại một bản thỏa thuận ly hôn khác.
Sau đó chồng hai bản lên nhau, đi theo Ôn Nhan đến Phật đường tìm Lục Quan Nam.
Ở tại nhà cũ lâu như vậy, đây là lần đầu tiên tôi đến Phật đường.
Lục Quan Nam nghe thấy động tĩnh liền quay đầu lại.
Ánh mắt anh ấy lướt qua tôi, rồi dừng lại trên người Ôn Nhan.
"Sao
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-cung-ban-than-ga-vao-hao-mon/1307208/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.