Một bước bốn bậc thang. Tiêu Minh Nga giật mình trước phản ứng của Tạ Tín Liêm. Mặc dù bà ta đã sớm biết con trai cả rất bài xích việc con trai thứ hai vào Tạ thị, nhưng cũng biết đó là do con trai thứ hai có động cơ không trong sáng, thấy gia đình con trai cả hiện giờ đang hô mưa gọi gió ở Tạ thị nên mới ghen tị và đố kỵ. Nhưng con cái nhà họ Tiêu vào Tạ thị thì sẽ không làm những chuyện quái gở đó. Bà ta nhíu mày, giải thích: “Thằng A Huy tuy ngày xưa có hơi bừa bãi, nhưng hôm qua mẹ cũng thấy rồi, nó đã thay đổi rất nhiều. Hơn nữa, con cứ sắp xếp cho nó một vị trí nhân viên bình thường trong một bộ phận nào đó, tượng trưng thôi là được rồi.” “Đều là người một nhà, giúp được thì giúp một chút.” Nửa câu sau, Tiêu Minh Nga không nói ra. — Khi Lê Nhã gặp chuyện ở nước ngoài, và cả những lần Tạ Diên Khanh bị bắn ở nước ngoài, đều không thể tách rời khỏi nhà họ Tiêu. Hiển nhiên, Tạ Tín Liêm cũng nghĩ đến chuyện này, sắc mặt càng trở nên khó coi. Nhưng vì sự tồn tại thực sự của một số chuyện có thể trở thành điểm yếu để người khác nắm thóp nên ông ta chỉ có thể nuốt cục tức này xuống, lạnh lùng nói: “Lần này thôi đấy.” Cuối cùng thì bữa cơm này vẫn không được như ý, đặc biệt là khi Tiêu Minh Nga một lần nữa nhắc đến gia đình Tạ Tín Đào. Tạ Tín Liêm gần như ngay lập tức nhớ lại cảnh đối phương làm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-gia-mu-han-gia-que/2915746/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.