Có người xem bài đăng, có người nhìn lại mình. Lộ Gia Hữu vừa nhắc đến chuyện cân nặng, cơ thể lười biếng của Lâm Tự lập tức cứng đờ. Cậu đột nhiên bật dậy khỏi giường, lôi ra chiếc cân đã bị nhét vào góc và bỏ xó kể từ khi chuyển đến Vọng Hạc Phủ. Trước đây khi sống cùng Lộ Gia Hữu, tuy cậu cũng ghét vận động nhưng sẽ bị Lộ Gia Hữu kéo đi chạy hai vòng trên máy chạy bộ, chứ không như ở Vọng Hạc Phủ, tuy tầng ba có phòng gym nhưng cậu chưa bao giờ ghé qua. Hơn nữa, gần đây cậu lại thức khuya, lại ăn đêm, e là đã béo lên rất nhiều rồi. Một chân đặt lên cân, nhìn thấy con số không khác gì ngày thường, Lâm Tự lại nằm ườn ra giường như một con cá khô rồi lấy điện thoại ra gửi cho Lộ Gia Hữu một biểu cảm đầy tiếc nuối: [Làm cậu thất vọng rồi, cân nặng của tôi giữ quá ổn luôn/ đáng yêu.] Lộ Gia Hữu: “…” Đáng ghét thật, cách màn hình cũng khiến người ta tức giận. Biết Lộ Gia Hữu đang bận, lại bị mình chọc tức một trận, Lâm Tự liền dẹp bỏ ý định, không nói ra chuyện mập mờ xảy ra với Tạ Diên Khanh khi ăn bánh nữa. Nhưng nhất thời, cậu cũng không buồn ngủ, chỉ đành cầm điện thoại lướt lung tung trên các ứng dụng, thỉnh thoảng lướt đến video ẩm thực trên Vị Tinh, trong đầu lại vô thức nhớ lại quả dâu tằm đó. Thở ra một hơi, cậu đổi sang một diễn đàn buôn chuyện khác để giết thời gian. Nhưng thành phần của diễn đàn buôn chuyện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-gia-mu-han-gia-que/2915752/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.