Ngài Tạ gặp tai nạn giao thông! “Anh lắm chuyện thật đấy.” Trong sự im lặng của Lâm Tự, Lộ Gia Hữu, người bạn thân nhất của Lâm Tự, đã lên tiếng trước. Liếc nhìn biểu cảm của anh trai mình, cậu ta cười khẩy, không chút nương tay chọc vào tim anh ta, “Dù sao thì cũng không phải mùi của chó độc thân đâu nhỉ.” Lộ Gia Dự: “…” Anh ta có chút không chắc chắn hỏi lại: “Rốt cuộc mày đứng về phía ai thế hả?” Lộ Gia Hữu nói một cách đường hoàng: “Đương nhiên là về phía bé Tự nhà chúng ta rồi, lẽ nào còn về phía anh à?” Lộ Gia Dự: “…” Có thể ném thằng em xui xẻo này ra ngoài không, cái tính cánh tay khuỷu tay hướng ra ngoài này nên dạy dỗ lại rồi. Lâm Tự nghe hai người đấu khẩu qua lại mà thấy khá buồn cười, cậu chống cằm cười tủm tỉm, hoàn toàn không để ý người đàn ông bên cạnh vẫn luôn nhìn mình. Mãi đến một lát sau, người đàn ông mới nhàn nhạt hỏi: “Tối nay chơi vui không?” “Vui.” Lâm Tự quay đầu, trên mặt là nụ cười thật tươi, “Đầu bếp nhà Nghiêm Duệ làm bánh kem ngon thật đấy.” Chỉ nhớ đến đồ ăn. Đúng là bé Tự nhà mình mà. Lộ Gia Hữu lẩm bẩm vài câu trong lòng, sau đó chu đáo bổ sung: “Bánh kem ngon không phải là mấu chốt, mấu chốt là cái thằng ngu Tạ Sưởng bị Tiểu Tự đá một cước xuống hồ bơi. Các anh không thấy cảnh nó vùng vẫy trong hồ bơi đâu, trông như một con gà ướt sũng vậy.” Lộ Gia Dự hiểu em trai mình, tuy nói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-gia-mu-han-gia-que/2915789/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.