Nó không thể tin vào cái cảnh trước mặt mình, nó đau lòng, nó hối hận.
Nó không thể đứng nhìn như vậy được ….
Nước mắt rơi trên cái khuôn mặt xinh đẹp kia…
Nó chạy ù ra giữa đường, trước ánh mắt ngạc nhiên của mọi người.
Họ nghĩ nó sẽ cứu ai??
…….
Không, nó muốn cứu cả 2 người, nó chẳng muốn mất bất kì người nào trong số họ cả…2 người đều quan trọng với nó cả.
Làm ơn!
……….
Chiếc xe lao đến, nó nhắm mắt lại như để tránh cơn sợ hãi, như để tránh cái quá khứ đầy nỗi đau của ngày trước.
Không muốn nhớ nhưng tại sao cái sự việc ấy lại làm nó tổn thương đến vậy.
Chỉ 1 vụ tai nạn thôi, chỉ 1 vụ tai nạn thôi đáng lẽ không làm nó đau khổ đến mức ấy đâu,…đáng lẽ không đến mức ba mẹ nó phải giấu kín như vậy đâu…
Nhưng ….
Sự thật phũ phàng….sau cuộc tai nạn đó…vì nó mà gia đình mất đi 1 đứa con…riêng nó mất đi 1 đứa e gái….1 đứa em gái xinh đôi…
Đau khổ!!
Nước mắt không thể rơi, nó chìm vào trong bong tối.
Cái vỏ bọc mà nó tạo ra bấy lâu nay.
Đôi lúc nó nhìn vào trong gương…nó nhớ rằng có 1 cô nhóc rất giống mình…nó tự hỏi đó là ai?
Nhưng giờ nó biết rồi….biết rồi….đó là em gái nó, là đứa em xinh đôi…giống nó như 2 giọt nước.
Bíp…Bíp…Bíp.
Chiếc xe còi nhưng nó chẳng có phản ứng gì..
Mọi người không thể làm gì nữa rồi…họ nhắm mắt không muốn nhìn thảm cảnh này.
Kít…Kít…Kít.
Chiếc xe phanh gấp rồi vừa chạm đến người nó thì kịp dừng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-thich-cau-roi-day/1617355/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.