Editor: May
Nói xong, Cảnh Hảo Hảo liền kéo cửa xe ra, đúng lúc cô chuẩn bị ngồi vào, Kiều Ôn Noãn liền mở túi xách mang theo bên người mình ra, sau đó lấy từ bên trong ra một phong thư, đưa tới trước mặt Cảnh Hảo Hảo.
“Cô đã không muốn cùng tôi đi quán cà phê phía trước nói chuyện, như vậy tôi liền trực tiếp giao cho những thứ này cho cô là được rồi.”
Cảnh Hảo Hảo không nói gì, nhìn phong thư trước mắt mình vài lần, phong thư rất mỏng, nói vậy thứ bên trong cũng không nhiều.
Cảnh Hảo Hảo nghĩ đến ảnh chụp mình từng nhận được trên di động, nhấp mím môi, ngẩng đầu, nhìn Kiều Ôn Noãn nói: “Lần trước tôi ở sân bay chờ Lương Niên, người dùng di động gửi hình cho tôi, là cô đi.”
Kiều Ôn Noãn thật không ngờ Cảnh Hảo Hảo lại có thể nhắc tới chuyện lần đó, thần thái có chút dừng lại.
Cảnh Hảo Hảo liền sắc mặt tự nhiên tiếp tục mở miệng, nói: “Lúc này đây tôi mặc kệ cô cho tôi là cái gì, tôi cũng sẽ không xem, Thẩm Lương Niên đã muốn cùng một chỗ với cô, tất cả giữa anh ta với cô, tôi cũng không muốn nhìn đến nữa.”
Cảnh Hảo Hảo bất giác cảm thấy, Kiều Ôn Noãn nhất định là đến trước mặt mình khoe khoang, có lẽ trong phong thư đặt là ảnh chụp.
Tuy rằng cô và Thẩm Lương Niên đã thật sự kết thúc, nhưng người đàn ông kia, chung quy gì cũng là người đàn ông đầu tiên cô yêu, cũng là người đàn ông hiện tại cô phải quên đi, hình ảnh anh và những người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-giam-doc-doat-tinh-gianh-lai-vo-yeu/863840/chuong-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.