Tô Ảnh ngừng thở, sợ đánh thức Phó Thịnh dậy, từ từ ép người xuống, hôn về phía Phó Thịnh.
Khoảng khắc vừa chạm vào đôi môi của anh, Tô Ảnh đột nhiên trợn to hai mắt!
Ôi trời ơi, giống y như trong mơ vậy
Giống y như đúc luôn!
Lúc kiss ở trong mộng, cô cũng có cảm giác như thế này!
Thật là thần kỳ!
Tô Ảnh vụng về cắn nhẹ bờ môi của Phó Thịnh, cố gắng thực hiện lại nụ hôn giống như trong giấc mơ đêm qua.
Nhưng cô không tìm được bí quyết, làm thế nào cũng không cạy được răng của Phó Thịnh ra.
Tô Ảnh không biết là, thực tế từ lúc cô tỉnh dậy, Phó Thịnh cũng đã tỉnh rồi.
Chỉ là, Phó Thịnh muốn nhìn xem sau khi Tô Ảnh tỉnh lại, cô sẽ làm gì, vậy nên anh vẫn luôn giả bộ ngủ.
Nào ngờ, Tô Ảnh to gan xông tới muốn hôn anh!
Cảm thụ nụ hôn vụng về của Tô Ảnh, trái tim của Phó Thịnh không khống chế được nhảy cỡn lên.
Anh cực kỳ muốn vòng tay ôm lấy Tô Ảnh, ấn cô ở trên giường, lại dạy cô hôn môi chính xác là như thế nào.
Nhưng anh lại sợ Tô Ảnh sẽ bị hù dọa, vì vậy đành phải cố gắng nhẫn nhịn, nỗ lực giả vờ ngủ giả vờ ngủ giả vờ ngủ.
Cũng may sau một lúc hôn mà vẫn không tìm được bí quyết, Tô Ảnh thất vọng buông anh ra.
Tô Ảnh tựa vào trên giường, hơi có vẻ thất vọng lẩm bẩm nói: "Vẫn hơi khác so với nụ hôn trong giấc mơ đó."
Nụ hôn trong giấc mơ đó, có thể nói là rung động đến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-giam-doc-kieu-ngao-yeu-thuong-vo/1887602/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.