Từ Liên Sơn về tập đoàn Đế Quốc mất 2 tiếng đồng hồ, Ngôn Tiểu Nặc lấy tai nghe ra nghe tiếng Anh, sau đó thưởng thức phong cảnh bên ngoài cửa sổ.
Hai bên của chiếc cầu vượt ngoại thành, lá vàng trên cây bạch quả bị gió thổi bay, từng lớp chồng lên nhau, như cát vàng trên sa mạc Gobi.
Ngôn Tiểu Nặc lấy giấy và bút từ trong túi xách ra, mau chóng phác họa lại khung cảnh đẹp đẽ này.
Xe vừa rễ, đã xuống cầu vượt, Ngôn Tiểu Nặc khẽ nói, “Có thể dừng lại bên đường một lúc không?”
“Được”
Tài xế dừng lại bên đường.
Ngôn Tiểu Nặc xuống xe, nhặt một chiếc lá của cây bạch quả trên lòng đường mới quay lại xe.
“Cô Ngôn, cô xuống xe chỉ để nhặt chiếc lá này?”
Có nhân viên đi cùng tò mò hỏi.
Ngôn Tiểu Nặc gật đầu, vừa cười vừa nói, “m, mang về có việc cần dùng.”
Chiếc lá nhỏ như đầu ngón tay, như chân vịt, như quạt hương bồ, lại giống như vạt váy của vũ nữ đang xoay tròn hơn. Vạt váy……
Ngôn Tiểu Nặc đối một tờ giấy khác, vừa nhìn lá cây bạch quả, vừa vẽ trên trang giấy trắng.
Không biết đã về đến tập đoàn Đế Quốc từ lúc nào, Ngôn Tiểu Nặc thu dọn lại đồ đạc, đến văn phòng Mặc Tây Quyết báo cáo tiến triển công việc của mình. Cô đến không đúng lúc, văn phòng anh có người.
Ngôn Tiểu Nặc không tiện bước vào, đành đợi bên ngoài.
Một lúc sau, cô mới có thể bước vào. Mặc Tây Quyết thấy cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-tai-ba-dao-chieu-vo-yeu/1921361/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.