Màn đêm đen kịt, yên tĩnh đến lạ thường, khiến cho người ta thấy sợ.
Đám người trước đó còn vây quanh nhòm ngó, sau đó không phải tự giải tán thì là bị thị vệ đuổi đi.
Mặc dù vậy, vẫn còn một số kẻ hóng hớt, nhìn qua khung cửa sổ, quan sát Tổng thống tiên sinh cố chấp kiên cường đang đứng kia.
Bà mẹ chân thành nói với cô con gái hai mươi tuổi: "Con xem, kia là Tổng Thống tiên sinh của đất nước ta. Không nghĩ tới lại là người si tình đến vậy, sau này con cũng phải tìm một người đàn ông si tình như thế, biết không?"
"Mẹ, lớn lên con sẽ gả cho Tổng Thống tiên sinh."
Tổng thống có tiền, sắc đẹp còn trái thiên nghịch lí, lại si tình như thế, có ngốc mới không muốn gả cho ngài.
Bên kia cửa sổ một đôi vợ chồng già lo lắng nhìn."Lão nhân, đêm nay sẽ mưa. Ông mang dù ra cho Tổng Thống tiên sinh đi!"
"Được! Đêm nay hẳn là mưa to gió lớn.”
Ông lão cầm dù bà lão đưa cho, mang xuống lầu. Không có tầng tầng lớp lớp thị vệ vây quanh, ông cả gan đi đến cạnh Tổng thống.
Thanh âm già nua mang theo một chút lo âu."Tổng Thống tiên sinh, hôm nay sẽ mưa to, cái dù này ngài giữ đi! Nếu ngài bị bệnh, quốc gia chúng ta phải làm sao bây giờ?"
Cận Tư Hàn nở nụ cười nhu hòa."Đại thúc, chú lấy về đi! Tôi không cần."
"Tổng Thống tiên sinh, chúng tôi chẳng thể làm chút gì vì ngài, ngài cứ cầm lấy đi!"
"Không cần đâu, cảm ơn." Nhìn ánh mắt chân thành trước mặt, đáy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-thong-cung-chieu-vat-nho-dang-yeu/2177145/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.