Đầu óc Lộ Tinh Không cứ như là mụ mị đi, mãi sau đó mới bắt đầu phản ứng lại, câu nói đó của Sở Ngự Bắc là câu trả lời cho câu hỏi ban. nãy của cô.
Mặt cô chợt nóng bừng lên, cái con người này đúng thật là……anh ta bất chợt lại hôn cô như cậy, rốt cuộc giữa cô và anh ta là quan hệ gì đây chứ?
Sở Ngự Bắc bất chợt khôi phục lại tư thế nhắm mắt ban nãy, gối đầu trên đùi cô, sau đó lấy tay chỉ vào thái dương mình, nói: “bắt đầu đi.”
Mãi một lúc sau, Lộ Tinh Không vẫn ngồi bất động.
Sở Ngự Bắc khẽ mở mắt, nói nhỏ “ vẫn chưa đủ hả?”
Lộ Tinh Không “……”
Đành phải ngoan ngoãn làm theo mệnh lênh của anh ta, lấy hai tay xoa bóp nhẹ hai bên huyệt thái dương, động tác dần trở nên nhịp nhàng.
Cô vốn dĩ định tính toán với anh ta vụ này, nhưng cứ trông thấy đôi mắt khép hờ mệt mỏi kia, còn cả câu chuyện mà ban nãy Tần Hãn kể dở kia, là cô đã biết, anh ở bên chiến tuyến kia vốn dĩ rất là cực khổ, vậy mà khi nghe tin cô gặp chuyên đã liền vội vã ngồi máy bay lập tức trở về giải vây giúp cô, chắc chắn là không có đủ thời gian để ngủ.
Tuy rằng đây không phải là kết quả mà cô mong muốn nhất, nhưng với dáng vẻ ban nãy của anh, Lộ Sùng Hoa ở bên kia ít nhất cũng tạm thời gác lại ý bán cô đi.
Đợi cô học xong đại học, trưởng thành thêm một chút, rồi sau đó tính tiếp.
Nghĩ như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-thong-dai-nhan-dung-kieu-ngao/1995185/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.