Kiển Tuy đầu óc trống rỗng.
Trên người y làm sao có thể lại có mùi của một Alpha chứ?
Beta không nhạy cảm với pheromone như vậy, nên y cũng chẳng rõ đã dính phải từ lúc nào.
Chưa kịp suy nghĩ thêm, bàn tay phải của Sầm Kiêu Uyên siết nhẹ, khiến cổ họng y khó chịu.
Kiển Tuy chỉ có thể tạm thời lấp l**m: “Có lẽ… Là do lúc tập luyện vô tình dính phải…”
“Ưm…”
Chưa kịp nói thêm gì, Alpha đã áp sát, gương mặt gần như chạm vào nhau, cực kỳ ghê tởm nói: “Thúi không chịu nổi, làm tôi muốn nôn. Đừng có lần sau.”
Nhưng y đâu phải vật sở hữu của hắn.
Không phải nô lệ, không phải người hầu, càng không phải kẻ theo đuôi chạy việc.
Bản hợp đồng ràng buộc giữa họ đã vô hiệu từ lâu.
Giờ đây, điều ngăn cách giữa hai người là nỗi sợ hãi, sự nhẫn nhịn, và sự khuất phục bất đắc dĩ.
Kiển Tuy nhắm mắt lại, đôi đồng tử đen láy chìm vào bóng đêm, không còn ánh sáng lấp lánh.
Khi mở mắt ra, y vẫn giữ vẻ bình thường, ngoan ngoãn và vô hại: “Vâng, lần sau tôi sẽ cẩn thận.”
Mấy ngày sau đó, Sầm Kiêu Uyên không liên lạc với Kiển Tuy.
Kiển Tuy cũng bận rộn với công việc mới… Nhiều Alpha ở khoa Chỉ huy nhờ y chạy việc, có người còn cho tiền boa.
Những năm làm gia sư ở khu A, y kiếm được không ít, nhưng học phí ở học viện Liên minh quá đắt đỏ, thêm vào đó y còn muốn để dành cho tương lai của em trai, nên phí sinh hoạt khá tiết kiệm.
Giờ có người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trai-hu-xuan-y-ha/2889682/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.