Kiều Nhân cảm thấy mình không được xem là một người đặc biệt nghe lời.
Điểm này Tống nữ sĩ là người biết rõ nhất. Kiều Nhân lớn như vậy, số lần không nghe lời tự ý tiền trảm hậu tấu của cô khả năng là hai bàn tay đều không đếm hết. Gần đây nhất là một chuyện rất nghiêm trọng, không có sự cho phép của bà, mà còn làm ngược lại ý bà theo bộ phận xã hội.
Không có chuyện sẽ không gây ra tổn thương.
So với Tống nữ sĩ mà nói, ngược lại cô vẫn được xem là khá nghe lời Kỷ Hàn Thanh.
Vành tai Kiều Nhân bị hơi thở của anh quét qua có chút buồn buồn, cô hơi nghiêng đầu, nhẹ nhàng rút tay ra khỏi tay anh, đi về phía trước nửa bước mới quay đầu lại: "Em không nghe lời anh lúc nào?"
"Lần trước thua nhiều như vậy, cũng không thấy em..."
Vẻ mặt Kỷ Hàn Thanh bình tĩnh, ngữ điệu cũng không có chút lên xuống nào, chỉ có cặp mắt kia càng lúc càng sâu thẳm.
Kiều Nhân biết anh muốn nói gì, vội vàng mở miệng cắt ngang lời anh: "Hiện tại còn đang ở trong trường học đấy."
Nghĩa bóng: nói chuyện có thể chú ý một chút không.
Kiều Nhân lườm anh một cái, ánh mắt tuy rằng mạnh mẽ nhưng khuôn mặt từ đầu đến cuối vẫn là dáng vẻ ôn hòa, vì vậy nhìn thế nào cũng đều thấy là có ý tứ làm nũng.
Người kia cũng rất phối hợp, cô vừa nói xong anh lập tức ngậm miệng.
Kiều Nhân đi phía trước xuống lầu, Kỷ Hàn Thanh không nhanh không chậm theo sau cô. Từ tòa nhà văn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trai-tim-loan-nhip/1272890/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.