Mẹ ta kiên định nói, một tay ôm ta, một tay ôm chặt lấy cái hũ gốm.
Ta nghẹn ngào, suýt chút nữa bật khóc.
Ta đã sớm biết, số tiền lẻ mà ta dúi cho bà tiêu vặt, bà đều tiếc không dám xài, nguyên vẹn để dành lại cho ta.
Mẹ ơi, mẹ à…
Dù sau này ta có xuất giá lập gia đình, có con cháu đầy đàn, thì mẹ vẫn mãi là người lo lắng cho ta từng chút một.
Ta nghĩ, có lẽ ta vĩnh viễn không thể rời xa mẹ, vì tình yêu vô điều kiện ấy đã nuôi dưỡng ta, giúp ta có đủ dũng khí để sống một cuộc đời tốt đẹp.
11
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Về sau, mọi chuyện đều thuận buồm xuôi gió.
Lâm Hoài Tín chọn một ngày nắng đẹp sau vụ thu hoạch mùa thu, mời thân bằng cố hữu đến mừng tân gia.
Lâm lão gia và Lâm phu nhân đã đến từ sớm, khi ta vừa bước vào cửa liền bị Lâm Hoài Tín kéo đến diện kiến.
Ta ôm lễ vật trong lòng, không ngờ trưởng bối nhà họ Lâm đều có mặt, ngồi chật cả một phòng, làm ta vừa hành lễ vừa len lén liếc nhìn Lâm Hoài Tín.
Hắn cười đến nỗi mắt cong như trăng khuyết, khóe miệng sắp kéo đến tận mang tai.
Lâm phu nhân cười hỏi ta chuẩn bị lễ vật gì.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tram-cai-giai-nhan/2734437/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.