Nghe lời tiểu Hoàng đế, Yến Vu Ca bỗng thấy thân thể đau nhói. Hắn giả bộ đáng thương: “Bệ hạ, người xem, thần còn đang bệnh, người thương dân như con, thần cũng là con dân của người. Người hãy xem thần bệnh tật thế này, tha cho thần lần này được không?”
Dân gian có câu, vợ chồng cãi đầu giường, làm lành cuối giường. Nhưng giờ đây, hắn thật sự chịu không nổi.
Yến Tần vốn định mắng nhiếc Nhiếp Chính Vương là kẻ đoạn tụ, nhìn ai cũng thấy là đoạn tụ, tâm địa dơ bẩn, cho rằng người khác cũng dơ bẩn như mình.
Nhưng hắn chợt nghĩ, Yến Vu Ca rất ít khi cầu xin y. Rõ ràng trên giường chịu đau, cùng lắm chỉ rên rỉ một tiếng. Y cố ý nói: “Ngươi muốn cô tha thứ cho lỗi lầm của ngươi sao? Cởi quần ra, để cô hả giận, cô sẽ tha cho ngươi.”
Nghe vậy, Nhiếp Chính Vương bỗng thay đổi bộ dạng đáng thương trước đó: “Bệ hạ nói thật sao?”
Tốc độ thay đổi sắc mặt của Nhiếp Chính Vương khiến Yến Tần phải kinh ngạc. Nhưng đối với sự nghi ngờ của hắn, Yến Tần chỉ hừ lạnh một tiếng: “Cô là quân vương thiên hạ, quân vương không nói đùa, không giống Vương thúc.”
Y lừa dối Nhiếp Chính Vương hồi nào, ngược lại là Yến Vu Ca, toàn dùng lời ngon tiếng ngọt lừa gạt y.
Yến Vu Ca nhớ lại, quả thật là vậy. Lời tiểu Hoàng đế nói, cơ bản đều thực hiện.
Hắn do dự nhìn xuống hạ thân, liều mạng nói: “Tùy Bệ hạ vui lòng.”
Dù gì cũng không đau bằng lần đầu làm chuyện này. Nếu Yến Tần có thể
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tram-lai-tro-ve-roi-truong-nhac-tu-uong/1268285/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.