"Y công nhận hắn." ・ ♪ ・ ┄┄ ☆ ┄┄ ・ ♪ ・ Mẩu vụn bánh táo đỏ dính trên khóe môi, Tần Huyền Hiêu nhìn thấy, bèn ghé sát lại, đưa đầu lưỡi quét đi mẩu vụn ấy, sau đó nhẹ nhàng hôn lên môi Tần Đạc Dã. "Vừa rồi đều là lỗi của ta, khi đó ta sợ A Dã không cần ta nữa... dù biết không phải vậy, nhưng chỉ cần nghĩ đến thôi cũng thấy khó chịu." Tần Huyền Hiêu kéo bàn lại gần, đặt sát bên mép giường, chỉnh lại y phục khoác trên người Tần Đạc Dã, rồi áp sát vào y, vươn tay ôm trọn lấy người trong lòng, "Thôi đừng nhắc chuyện khi nãy nữa." Tần Đạc Dã vốn chỉ đang trêu chọc hắn, lúc này thấy vành tai Tần Huyền Hiêu đỏ bừng, đạt được mục đích rồi mới tạm tha cho hắn. Sau khi nuốt miếng bánh, một chén trà nhanh chóng được đưa đến bên môi. Hương thơm thanh mát của trà nham xộc vào chóp mũi, Tần Đạc Dã cúi nhìn, thấy nước trà màu nâu nhạt trong vắt, hơi nóng mỏng bốc lên từ mặt chén, y chạm tay thử, nhiệt độ vừa vặn thích hợp. Phải thừa nhận rằng, Tần Huyền Hiêu chăm sóc y vô cùng chu đáo, từ rất lâu về trước đã vậy. Từ đi lại ngủ nghỉ, ăn uống thuốc men và mọi thứ cần thiết, người này đều chuẩn bị sẵn sàng từ trước cho y. Tần Đạc Dã thả lỏng người, lười biếng dựa vào Tần Huyền Hiêu, nâng tay nhận lấy chén trà nhấp một ngụm. Hương trà thanh mát xua tan vị ngọt còn đọng lại trong miệng, cuối cùng lan tỏa giữa răng môi. Tấm áo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tram-nam-sau-khi-bang-ha-tram-tro-thanh-moi-tinh-khac-cot-cua-bao-quan/2686964/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.