"Ta luôn cảm thấy khanh không giống người của thời đại này." ・ ♪ ・ ┄┄ ☆ ┄┄ ・ ♪ ・ Vào ngày rằm tháng đông, kinh thành đón trận tuyết đầu tiên. Tuyết rơi lặng lẽ suốt đêm, đến sáng thì càng dày đặc hơn. Không có gió, những bông tuyết lớn như lông ngỗng xoay tròn rơi chồng chất từng lớp. Các mái hiên trong cung đều phủ một tầng tuyết trắng dày. Ngói xanh, tường đỏ, bậc đá bên trong hoàng cung đều khoác lên mình lớp áo bạc, tạo nên một khung cảnh huyền ảo như ẩn như hiện, tựa chốn bồng lai. Hôm nay không có triều hội, Tần Đạc Dã dậy sớm nhưng không ra ngoài. Sau khi hoàn thành bài tập võ của quân Trường Dã, y và Tần Huyền Hiêu ở lại điện Hàm Chương, vừa uống trà nóng vừa xử lý công vụ. "Trà hôm nay không tệ." Tần Đạc Dã thích vị trà ngọt, nhưng hương vị của loại trà này lại không giống trà trắng Vân Nam. Sau khi hỏi, y mới biết đây là trà đằng đặc sản của Tượng Quận. "Nếu khanh thích, sang năm ta sẽ bảo họ cống nạp nhiều hơn." Tần Huyền Hiêu đặt tấu chương vừa xem qua sang một bên, hắn chống đầu, đưa tay cuốn lấy một lọn tóc rơi trên bàn của Tần Đạc Dã, rồi đặt vào lòng bàn tay. Tần Đạc Dã lắc đầu: "Không thể vì sở thích cá nhân mà làm việc tổn hao sức dân." Lấy của thiên hạ phải có đạo, không thể bắt toàn dân phục vụ riêng một người. "Được." Tần Huyền Hiêu thuận theo, gật đầu nói: "Nghe khanh." Bọn họ vốn quen như vậy, câu trước còn bàn chuyện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tram-nam-sau-khi-bang-ha-tram-tro-thanh-moi-tinh-khac-cot-cua-bao-quan/2686984/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.