"Nhưng ý nghĩa của chúng ta, ngay ở đây, ngay trước mắt..." ・ ♪ ・ ┄┄ ☆ ┄┄ ・ ♪ ・ Tần Huyền Hiêu mở cánh cửa lớn của phủ nha. Bên ngoài, một nhóm bách tính ăn mặc giản dị, vải vóc thô sơ, quần áo có phần cũ kỹ, đôi chỗ chắp vá bằng vải vụn, mép vải đã bạc màu vì giặt nhiều lần, bọn họ đang tụ tập trước cửa. Thế nhưng, tinh thần họ lại cực kỳ phấn chấn. Đôi mắt đen láy sáng rực tập trung nhìn vào cánh cửa. Khi thấy cửa mở ra, ai nấy đều nôn nóng bước lên, nhưng lại cố gắng tuân thủ lễ nghi mới học. "Sứ quân..." Một người nhanh chóng cất lời, nhưng ngay sau đó mới phát hiện người bước ra từ cánh cửa kia không phải là Tần Đạc Dã mà họ luôn nhớ mong. Tần Huyền Hiêu vận áo đen, thân hình cao lớn đứng ngay cửa. Khi không tỏ biểu cảm, nét mặt hắn luôn mang theo sự u ám, lạnh lùng, tàn nhẫn, thậm chí toát ra khí thế áp bức khiến bách tính vây quanh cửa đều lùi lại mấy bước. Có người lập tức quỳ xuống, không dám nhìn thẳng vào thiên nhan. Cũng có người muốn quay đầu bỏ chạy, nhưng nỗi lo lắng cho Tần Đạc Dã lại mạnh mẽ hơn cả nỗi sợ hãi vị bạo quân trong lời đồn. Một ông lão quỳ phía trước, tuy run rẩy nhưng vẫn kiên định ngẩng đầu lên, hỏi Tần Huyền Hiêu: "Bệ hạ... thân thể của Văn sứ quân thế nào rồi? Chúng ta nghe nói ngài ấy ngất xỉu, nên đã lục tìm trong nhà chút dược liệu để mang đến cho ngài ấy." Vừa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tram-nam-sau-khi-bang-ha-tram-tro-thanh-moi-tinh-khac-cot-cua-bao-quan/2686994/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.