"Ta là người của bệ hạ." ・ ♪ ・ ┄┄ ☆ ┄┄ ・ ♪ ・ Cổng đỏ vòng đồng uy nghiêm, bảng vàng treo cao. Tường cổng bị nước mưa rửa trôi, lộ ra một vẻ sáng bóng. Tần Đạc Dã lần theo ký ức về phủ của Dương tướng quân mà tìm đến, không ngờ rằng bọn họ vẫn chưa đổi chỗ ở. Nhưng quy mô thì đã mở rộng hơn rất nhiều. Phủ Thái úy tọa lạc trên khu đất quý nhất kinh thành, cách hoàng cung không xa, chỉ tầm một nén hương đi đường. Phủ đệ rộng lớn đến mức cả con đường ra vào cũng được kéo vào bên trong bức tường cao. Tần Đạc Dã ngẩng đầu nhìn cánh cổng sơn đỏ, cảm nhận khí thế bức người tràn tới, trong lòng không khỏi thở dài. Quy mô của phủ Thái úy này chẳng giống quan viên triều đình, mà giống phủ của thân vương hơn. Trước cổng lại có cả gia nhân mang vũ khí đứng gác, thấy Tần Đạc Dã thì hùng hổ chặn lại. Tần Đạc Dã đưa thư mời trong tay cho gia nhân canh cửa. Tên gia nhân đó liếc nhìn y từ trên xuống dưới, đánh giá một lượt rồi chẳng nói năng gì, chỉ quay người đi thẳng vào phủ. Tần Đạc Dã cứ thế bị bỏ mặc ngoài cửa, chờ gia nhân vào bẩm báo. Nửa canh giờ trôi qua, y vẫn che ô đứng trong màn mưa trước phủ Thái úy. Tên gia nhân không quay lại, cũng chẳng có ai mời y vào trong sảnh ngồi chờ, ít nhất cũng để trú mưa. Đứng lâu chân cũng có chút mỏi, mưa tuy nhỏ nhưng từng cơn gió lạnh thổi qua vẫn mang theo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tram-nam-sau-khi-bang-ha-tram-tro-thanh-moi-tinh-khac-cot-cua-bao-quan/2687050/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.