Căn nhà bên Thiệu Giang nằm ở tầng bốn, phòng khách đón sáng tốt, ánh nắng sẽ rọi vào ngay khoảnh khắc mặt trời mọc rồi từ từ thay đổi góc độ theo thời gian, cho đến khi mặt trời xuống núi, ánh chiều tà sẽ quẩn quanh trên tấm rèm cửa sổ mỏng manh màu trắng rồi từ từ bước lùi đến khi tan hẳn vào màn đêm.
Phòng khách không mở đèn, giữa một vùng tối mù chỉ có duy nhất ánh sáng leo lắt từ màn hình điện thoại của Trì Việt.
Bây giờ đã gần 11 giờ, hắn gọi cho Trì Học Lương năm cuộc nhưng phía gã luôn báo máy bận.
Khả năng rất cao là gã đang vùi mình uống rượu ở góc xó xỉnh của gã bạn nào đó tới nỗi điện thoại hết pin. Hoặc gã đang đánh mạt chược ở phòng mạt chược nào đó, chê ồn nên tắt điện thoại. Cũng có khả năng gã uống nhiều, té ngã ở con hẻm nào đó rồi bị trộm mất điện thoại.
Những tình huống thế này từng xảy ra cả rồi.
Nếu là ngày trước thì Trì Việt sẽ không quan tâm bây giờ Trì Học Lương đang ở đâu, còn sống hay đã chết, nhưng hôm nay hắn đã mất kiên nhẫn vì phải chờ đợi. Đến khi tia sáng sau cuối bị bóng đêm nuốt chửng, hắn bắt đầu cân nhắc liệu có nên đi trước hay không.
Chắc chắn hắn sẽ không ở lại đây, có lẽ hắn sẽ tìm một khách sạn nào đó, cũng có thể tới chỗ Lâm Tử Diệu ở nhờ một đêm rồi sáng mai quay lại...
Ngay lúc này, hắn nghe thấy tiếng bước chân sột soạt ngoài cầu thang truyền đến.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trang-sang-kho-gap-tu-loc/2768032/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.